nện hai con bạn trong chuyến du lịch. Buổi tối cuối tuần, phố phường tấp nập nhưng trong góc quán nhỏ nơi góc phố, ba người ngồi bên nhau, tiếng cười đan xen giữa những câu chuyện vu vơ. Cả hai cô gái đều rạng rỡ, mỗi người mang một vẻ cuốn hút riêng. Một cô nhẹ nhàng, e thẹn; cô còn lại sắc sảo, ánh mắt biết nói và nụ cười đầy ẩn ý. Anh ngồi giữa, cảm nhận rõ bầu không khí dần trở nên thân mật hơn khi men rượu lan tỏa trong từng hơi thở.
Đêm xuống, cả ba rời quán, bước chậm rãi trên con phố dài. Đèn đường hắt bóng, kéo dài những cái chạm tay thoáng qua. “Về nhà anh đi, muộn rồi.” Anh buột miệng, nhưng trong lời nói chẳng có chút do dự. Hai cô gái nhìn nhau, đôi mắt trao đổi thứ gì đó mà không cần lời nói. Cuối cùng, cả hai cùng gật đầu.
Căn phòng nhỏ mở ra, ấm áp đối lập với cơn gió lạnh ngoài cửa. Chiếc đèn ngủ bật sáng, ánh sáng vàng nhạt dịu dàng phủ lên mọi thứ, từ ánh mắt đến nụ cười lúng liếng của hai cô gái. Anh rót rượu, ba ly chạm khẽ vào nhau, rồi mọi thứ dường như diễn ra một cách tự nhiên.
Tiếng cười, tiếng nói dần tắt lịm, chỉ còn lại ánh mắt và cái chạm tay kéo dài. Một cô tựa đầu lên vai anh, cô còn lại thì thầm bên tai, hơi thở phả nhẹ như đốt cháy khoảng cách mong manh còn lại. Họ ngã xuống giường, tấm chăn khẽ xô lệch. Những cái vuốt ve đan xen, ánh mắt giao nhau trong bóng tối, mọi thứ diễn ra trong sự đồng điệu kỳ lạ.
Đêm ấy, không ai nhắc đến ranh giới hay sự bối rối. Chỉ có ba con người cùng hòa nhịp trong cảm xúc và những khoảnh khắc ngọt ngào. Khi ánh sáng đầu tiên của buổi sáng len lỏi qua khung cửa, cả ba lặng lẽ nằm bên nhau, không cần bất kỳ lời giải thích nào.