Một Đêm Địt Em Vợ Với Cái Lồn To cực Sướng. Mỗi buổi chiều, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu qua khung cửa sổ, tạo thành những vệt sáng lung linh trên sàn nhà. Tôi thường ngồi ở đó, ngắm nhìn em – em vợ, người phụ nữ đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi. Những khoảnh khắc giản dị ấy lại mang đến cho tôi cảm giác lẫn lộn.
Em có nụ cười rạng rỡ, ánh mắt luôn sáng lên khi trò chuyện về những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Tôi đã từng nghĩ rằng tình cảm giữa chúng tôi chỉ dừng lại ở mức anh trai – em gái. Nhưng theo thời gian, tôi nhận ra rằng những cảm xúc ấy đã vượt ra ngoài giới hạn mà tôi tự đặt ra.
Mỗi lần tôi thấy em cười, trái tim tôi như lỡ nhịp. Tôi thường phải gắng gượng để kìm nén những suy nghĩ đó, tự nhắc nhở bản thân rằng đây là điều không thể, không nên. Em là người vợ của anh trai tôi, và những cảm xúc này chỉ mang lại đau khổ cho cả hai.
Nhưng cuộc sống không dễ dàng như tôi tưởng. Đôi khi, chỉ một ánh nhìn, một câu nói ân cần từ em cũng đủ để tôi cảm thấy như mình đang đứng giữa ngã ba đường. Một bên là lý trí, là trách nhiệm, là gia đình; bên kia là trái tim, là những rung động mãnh liệt mà tôi không thể lý giải.
Mỗi tối, khi mọi người đã ngủ say, tôi thường ngồi lặng lẽ trong bóng tối, đấu tranh với những suy nghĩ hỗn độn. Tôi tự hỏi liệu có phải tôi đang ích kỷ khi để mình rơi vào tình cảm này. Rồi tôi lại nghĩ đến em – người đáng yêu, trong sáng – không xứng đáng với những rắc rối mà tôi có thể gây ra.
Thời gian trôi qua, và tôi nhận ra rằng tình cảm của tôi với em là một phần không thể tách rời trong cuộc sống. Tôi không thể phủ nhận nó, nhưng tôi cũng không thể cho phép bản thân theo đuổi. Những kỷ niệm bên em, những giây phút vui vẻ bên gia đình, đã trở thành những mảnh ghép quý giá trong cuộc đời tôi.
Tôi nhớ như in ngày đó tôi quyết định thổ lộ tình cảm của tôi dành cho em ấy thì em ấy đáp trả đồng ý . Cái kết suốt đêm ấy tôi địt em ấy đã đời rồi sáng hôm sau thì đường ai nấy đi .
Cuối cùng, tôi quyết định sẽ giữ tình cảm ấy cho riêng mình, không để nó trở thành gánh nặng cho em hay gia đình. Đó có thể là một lựa chọn khó khăn, nhưng tôi biết rằng yêu thương cũng có thể là hy sinh.
Câu chuyện tình cảm của tôi và em sẽ mãi mãi là một bí mật đẹp đẽ trong lòng, một kỷ niệm ngọt ngào nhưng cũng đầy đau thương. Và như thế, tôi sẽ tiếp tục sống với những cảm xúc ấy, mà không bao giờ để chúng lên tiếng.