con cặt quá khổ đụ em gái non nhăn mặt. Lan, một cô sinh viên năm ba, luôn bận rộn với lịch học và những bài tập dày đặc, nhưng mỗi khi có thời gian rảnh, cô thường ghé qua phòng trọ của Minh – bạn trai cô. Minh sống trong một căn phòng nhỏ ở gần trường đại học, không quá rộng nhưng đủ ấm cúng, đặc biệt là khi cả hai ở bên nhau.
Chiều hôm ấy, sau giờ học, Lan nhắn tin cho Minh báo sẽ ghé qua. Minh, vừa hoàn thành ca làm thêm, nhanh chóng dọn dẹp căn phòng gọn gàng, pha sẵn một ấm trà nóng. Lan đến với nụ cười rạng rỡ trên môi, mang theo một hộp bánh nhỏ. Họ ngồi bên nhau, trò chuyện về những câu chuyện thường ngày, những dự định sắp tới, và cả những giấc mơ chung.
Không khí ấm áp của căn phòng, ánh đèn vàng dịu nhẹ, cùng sự gần gũi khiến cảm xúc giữa hai người dần trở nên mãnh liệt hơn. Minh kéo Lan lại gần, vòng tay ôm lấy cô thật chặt. Những nụ hôn ban đầu dịu dàng dần trở nên cuồng nhiệt, như thể mọi cảm xúc bị dồn nén suốt những ngày xa cách đều bùng cháy. Cả hai đắm chìm trong khoảnh khắc ấy, quên hết mọi lo toan thường ngày, chỉ còn lại họ và tình yêu mãnh liệt dành cho nhau.
Sau đó, Lan nằm gọn trong vòng tay Minh, nghe nhịp tim anh đập đều bên tai. Họ không nói gì, chỉ lặng lẽ tận hưởng sự yên bình và cảm giác hạnh phúc khi được ở bên nhau. Minh khẽ vuốt tóc Lan, nói nhỏ: “Anh chỉ mong có thể bảo vệ và chăm sóc em mãi như thế này.” Lan mỉm cười, đáp lại bằng một cái ôm chặt hơn, cảm nhận rõ sự chân thành trong lời nói của anh.
Những lần qua phòng trọ như thế không chỉ là những khoảnh khắc yêu đương mãnh liệt mà còn là cách để cả hai thêm hiểu và gắn bó với nhau hơn. Dù biết rằng cuộc sống sinh viên còn nhiều khó khăn, nhưng Lan tin rằng tình yêu này sẽ giúp cô vượt qua tất cả.