đụ vào lồn em hàng không trượt phát lào. Ngày cuối tuần, ánh nắng nhạt trải dài trên những con đường vắng người qua lại. An bước chậm rãi qua dãy hành lang quen thuộc, chiếc váy mềm khẽ bay theo làn gió. Cô dừng lại trước cánh cửa phòng của Minh, hít một hơi thật sâu để cảm nhận hơi ấm và sự yên bình mà cô biết mình sắp tìm thấy.
Cánh cửa mở ra, Minh xuất hiện với nụ cười ấm áp, đôi mắt ánh lên niềm vui khi thấy cô. Không cần nhiều lời, Minh nhẹ nhàng nắm lấy tay An, kéo cô vào phòng và khép cánh cửa lại, ngăn cách họ với thế giới ồn ào ngoài kia. Không gian nhỏ bé ngập tràn ánh sáng êm dịu, chiếc giường phủ ga trắng gọn gàng và mùi hương quen thuộc khiến An cảm thấy an toàn và thoải mái.
Minh vòng tay ôm cô vào lòng, hơi ấm từ cơ thể anh lan tỏa khiến cô khẽ run lên. Nhịp tim của họ hòa vào nhau, chậm rãi và bình yên. Minh cúi xuống, đặt lên trán cô một nụ hôn dịu dàng rồi lướt nhẹ xuống môi. An khép mắt lại, cảm nhận tình yêu và sự dịu dàng trong từng cử chỉ. Mọi thứ dường như tan biến, chỉ còn lại họ và những khoảnh khắc riêng tư không cần vội vã.
Tiếng gió ngoài cửa sổ, ánh nắng nhạt hắt vào phòng, không gian như ngừng lại. Họ dành cho nhau sự gần gũi chân thành, trao nhau hơi ấm và tình yêu tinh khôi. Một ngày cuối tuần bình yên, nơi họ không cần gì ngoài sự hiện diện của nhau.