Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục

Tôi không biết phải giải thích thế nào về điều gì đã xảy ra giữa tôi và MiaSi. Tất cả đều bắt đầu một cách rất tự nhiên, như một câu chuyện tình cờ mà ai đó có thể kể lại khi ngồi bên bếp lửa vào một đêm mùa đông. Và tôi cũng không thể nói rằng đó là một khoảnh khắc định mệnh hay gì đó quá kỳ diệu, nhưng nếu tôi phải miêu tả khoảnh khắc ấy, tôi sẽ nói rằng: mọi thứ chỉ đơn giản là xảy ra.

Ngày hôm đó, tôi đang vội vàng đi qua khu ký túc xá để đến thư viện. Tôi là sinh viên năm cuối, đã quen với mọi ngóc ngách trong khuôn viên trường, nhưng khi tôi nhìn thấy cô ấy, MiaSi, mọi thứ dường như bỗng dưng trở nên mới mẻ, như thể tôi đang nhìn thấy một thế giới khác vậy.

Cô ấy đang đứng dưới những bậc thang, mắt chăm chú nhìn chiếc va li to đùng mà cô ấy đang vật lộn kéo lên những bậc thang. Mới chỉ đi được vài bước, cô ấy đã dừng lại, thở hổn hển, khuôn mặt có chút khó chịu vì chiếc va li quá nặng. Cô ấy là một cô gái dễ thương, với đôi mắt sáng và làn da trắng ngần, nhưng lúc đó, có gì đó trong mắt cô ấy làm tôi nhận ra rằng cô ấy không chỉ mệt mỏi về thể xác mà còn có thể là chút gì đó thất vọng trong lòng.

Là một người đã từng trải qua cảm giác “lạc lõng” trong những ngày đầu đại học, tôi không thể làm ngơ được. Và rồi tôi làm điều mà tôi không hề suy nghĩ nhiều: tôi bước lại gần.

“Cô có cần giúp đỡ không?” Tôi hỏi, dù tôi không thực sự biết cô ấy là ai.

Cô ấy ngẩng lên, có vẻ hơi bất ngờ nhưng lại gật đầu ngay lập tức, dường như rất vui mừng khi nhận được sự giúp đỡ. Tôi liền nâng chiếc va li lên, nhẹ nhàng kéo nó lên ba bậc thang. Cảm giác thật lạ, khi tôi không hề biết cô ấy, nhưng tôi lại muốn giúp cô ấy một cách thật lòng.

“Để tôi giúp cô mang hết lên,” tôi nói, mỉm cười khi thấy cô ấy vẫn cố gắng kéo chiếc va li.

Cô ấy có vẻ ngại ngùng, nhưng cuối cùng cũng đồng ý. “Cảm ơn anh, tôi không biết phải làm gì nếu không có anh.”

Cô ấy là một cô gái mới nhập học, có lẽ là sinh viên năm nhất, giống như tôi hồi năm trước. Nhưng tôi lại không biết gì nhiều về cô ấy, chỉ biết rằng mọi thứ giữa chúng tôi dường như quá dễ dàng, không hề có khoảng cách hay sự ngượng ngùng.

Khi chúng tôi đến trước cửa phòng ký túc của cô ấy, tôi đặt chiếc va li xuống và chuẩn bị quay đi thì cô ấy ngừng tôi lại.

“Anh không thể đi mà không nhận gì sao?” MiaSi hỏi, giọng cô ấy có vẻ hơi nghiêm túc, nhưng trong ánh mắt ấy là sự biết ơn rõ ràng.

Tôi hơi ngạc nhiên. “Không cần đâu, cô đừng bận tâm,” tôi trả lời, nhưng cô ấy vẫn kiên quyết.

“Tôi muốn trả ơn anh, dù sao anh cũng đã giúp tôi rất nhiều mà.” Cô ấy nói, giọng điệu quyết tâm.

Nhưng tôi chỉ cười. “Tôi không giúp cô vì tiền. Thực ra, hầu hết những người xung quanh tôi chỉ trao đổi, họ giúp vì cái gì đó. Nhưng với tôi, giúp đỡ là chuyện bình thường mà. Không cần phải nhận lại gì đâu.”

Đôi mắt xám của tôi và cô ấy giao nhau trong khoảnh khắc ấy, và một cảm giác lạ lùng trào lên trong tôi. Cô ấy nhìn tôi, có vẻ như đang tìm hiểu những gì tôi vừa nói. Và rồi, như thể nhận ra điều gì đó trong ánh mắt tôi, cô ấy mỉm cười. Nụ cười ấy không giống như những nụ cười thường ngày, mà là một nụ cười thật sự ấm áp, dễ chịu.

Một khoảnh khắc im lặng kéo dài trước khi cô ấy nói: “Cảm ơn anh rất nhiều. Anh làm tôi cảm thấy mình không cô đơn ở đây.”

Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng một hành động nhỏ như thế lại có thể khiến ai đó cảm thấy bớt cô đơn. Và thật ngạc nhiên, khi tôi quay đi, tôi lại nhận ra rằng bản thân tôi cũng cảm thấy giống như vậy. Cảm giác ấy không chỉ đến từ việc giúp đỡ cô ấy mà là từ sự kết nối không lời giữa chúng tôi.

Ngày hôm sau, tôi nhận ra một điều: MiaSi thực sự rất dễ thương, không chỉ vì vẻ bề ngoài mà còn vì tâm hồn cô ấy. Cô ấy thích đọc sách, luôn lạc quan và có thể khiến người ta cảm thấy an tâm. Dần dần, chúng tôi bắt đầu gặp nhau nhiều hơn, từ những buổi trò chuyện kéo dài trong khuôn viên trường đến những buổi ăn trưa chung. Mối quan hệ giữa chúng tôi không vội vàng, nhưng cũng không có gì mập mờ. Cảm giác dường như rất tự nhiên, rất thật.

Một thời gian sau, tôi nhận ra rằng tôi đã yêu MiaSi từ bao giờ. Tình yêu của chúng tôi không phải là những lời tỏ tình lãng mạn hay những màn sến súa trong phim ảnh, mà là những khoảnh khắc nhỏ, những lần giúp đỡ lẫn nhau, những cuộc trò chuyện không đầu không cuối nhưng lại rất ấm áp.

Một ngày nọ, khi chúng tôi đang ngồi bên nhau, MiaSi nhẹ nhàng nói: “Anh có bao giờ nghĩ rằng chúng ta sẽ gặp nhau như thế này không?”

Tôi nhìn cô ấy, rồi mỉm cười. “Tôi không biết, nhưng tôi rất vui vì chúng ta đã gặp nhau.”

Và đó, có lẽ là cách tình yêu của chúng tôi bắt đầu: một cách tự nhiên và đơn giản, không có gì quá phức tạp, chỉ là hai người bắt đầu quan tâm và chia sẻ với nhau. Tình yêu đến thật nhẹ nhàng, không cần phải cố gắng, mà chỉ cần một chút cảm giác chân thành.

Anh ấy ôm mặt tôi trong tay và tôi lạc vào đôi mắt màu khói đó khi tôi bắt đầu run rẩy. Đùi tôi quấn chặt quanh anh đến nỗi anh hầu như không thể cử động khi tôi lắc. Anh ấy nắm chặt và giữ chặt khi tôi làm anh ấy ướt sũng khi tôi thả anh ấy ra, và rồi đến lượt anh ấy. “Mời anh đến,” tôi yêu cầu, và anh rên rỉ khi chúng tôi cùng nhau leo ​​lên đỉnh cuối cùng, rơi xuống một cách điên cuồng. “Hãy đến với tôi.” Tôi cúi đầu và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cần điều đó của anh ấy. “Đến đây với tôi,” đôi tay nắm lấy chân đế của anh, kéo anh vào. Tôi ở ngay sau anh ấy, la hét, bơm, hôn trong tiếng thở hổn hển. Tôi đã ở đây hàng giờ rồi. Tôi đến không ngừng, tôi ôm chặt anh cho đến khi cuối cùng, anh gục xuống làn da ẩm ướt và hôn lên môi tôi một cách dịu dàng

MiaSi là người khiến tôi nhận ra rằng, đôi khi, tình yêu không phải là những gì chúng ta tìm kiếm, mà là những gì chúng ta bất ngờ tìm thấy khi ít ngờ tới nhất. 

Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục
Gái Xinh Nứng Lồn Thể Hiện Ra Mặt Cực Dâm Dục