Book Em Gái Gọi Cap

Sau một ngày dài tại hội nghị, tôi cảm thấy mệt mỏi và mơ màng trong chiếc xe hơi, băng qua những con đường vắng vẻ. Cảm giác lạ lẫm bao trùm tôi khi tôi thấy mình đang đi qua những khu vực hoang vắng, xa lạ với thành phố sôi động mà tôi quen thuộc. Cuối cùng, tôi tìm thấy một khách sạn nhỏ nằm khuất sau những ngọn cây. Một bảng hiệu tạm bợ “Motel Lee” với ánh đèn mờ ảo. Tôi nhận phòng, hơi bất an nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác.

Khách sạn có vẻ rất cổ xưa, kiểu dáng không thay đổi suốt nhiều năm. Cảm giác giống như những bộ phim cũ mà tôi thường xem trong những ngày còn trẻ. Đèn điện vàng vọt, những bức tranh xưa cũ treo trên tường. Quầy lễ tân do một người đàn ông lớn tuổi, gương mặt có vẻ thờ ơ, phụ trách. Sau một nụ cười hiếm hoi và một cái chìa khóa, tôi lên phòng của mình.

Phòng nhỏ, đơn giản nhưng khá sạch sẽ. Tôi ngồi xuống giường, đổ chiếc ba lô ra, lấy một chiếc áo sơ mi mới thay và mở laptop. Công việc kinh doanh đã chiếm phần lớn thời gian trong đời tôi. Dù là một người đàn ông lớn tuổi với mái tóc hoa râm, tôi vẫn ăn mặc chỉn chu và có thói quen làm việc liên tục, ngay cả khi đang trên đường trở về nhà. Những tiếng gõ phím quen thuộc không bao giờ thiếu trong cuộc sống của tôi.

Nhưng đêm nay là khác. Sau khi tôi tắm rửa và thay đồ, một cảm giác lạ len lỏi vào trong lòng. Có lẽ vì không có ai bên cạnh trong suốt một thời gian dài, tôi bắt đầu cảm thấy sự cô đơn thấm đẫm vào tâm hồn mình. Không có ai để trò chuyện, không ai để chia sẻ những giây phút yên lặng như thế này. Mặc dù công việc đã chiếm trọn cuộc đời tôi, nhưng tôi vẫn không thể phủ nhận sự trống vắng trong lòng.

Cảm giác đó không dễ chịu chút nào. Tôi tắt laptop, thả mình vào chiếc giường mềm mại. Đêm càng về khuya, sự yên tĩnh của khách sạn càng làm tôi cảm thấy mình như một bóng ma, lạc lõng giữa không gian mờ tối.

Tôi nhớ lại quá khứ. Những năm tháng dài sống một mình, không có người vợ hay con cái. Công việc đã cho tôi tất cả, nhưng cũng lấy đi gần như mọi thứ. Tôi luôn nghĩ rằng mình sẽ có thời gian để tận hưởng cuộc sống khi sự nghiệp ổn định, nhưng giờ đây tôi nhận ra mình đã đánh mất điều quan trọng nhất — những mối quan hệ chân thành.

Khi ánh đèn trong phòng vụt tắt, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa. Lạ thật. Khách sạn này không có quá nhiều người lưu trú, tôi đã hy vọng mình sẽ có một đêm yên tĩnh. Nhưng tiếng gõ cửa đó lại vang lên một lần nữa.

“Vâng, ai vậy?” tôi gọi, đứng dậy và mở cửa.

Một cô gái bước vào, mặc bộ đồng phục hầu phòng. Cô ấy có làn da sáng, đôi mắt đen láy và vẻ mặt thoáng chút ngập ngừng, như thể cô không chắc chắn liệu có nên bước vào không.

“Chào ông, tôi mang cho ông chiếc khăn tắm mới. Nếu có gì thiếu sót, xin hãy cho tôi biết,” cô nói với giọng nhẹ nhàng.

Tôi nhìn cô ấy trong một thoáng, rồi mỉm cười. Cảm giác lạ lẫm từ cô gái khiến tôi hơi bối rối. Cô ấy có vẻ trẻ hơn nhiều so với tuổi của tôi, nhưng lại mang đến một sự ấm áp, một ánh sáng dịu dàng trong căn phòng tối tăm này.

“Cảm ơn cô,” tôi nói, nhận chiếc khăn từ tay cô.

Cô gái hơi ngập ngừng, nhưng rồi cũng cười lại, đôi mắt cô ngập tràn vẻ cảm thông. Tôi nhận thấy trong ánh mắt của cô ấy có một sự đồng cảm lạ lùng, như thể cô biết những gì tôi đang trải qua. Có thể vì tôi quá lâu không tiếp xúc với ai, hoặc chỉ vì sự mệt mỏi tích tụ lâu dài, mà những cảm giác nhỏ nhặt như thế lại khiến tôi cảm thấy mình sống động trở lại.

Cô ấy lặng lẽ rời đi sau khi trao chiếc khăn và lời chúc ngủ ngon. Cánh cửa khép lại sau lưng cô ấy, nhưng tôi vẫn không thể dứt ra khỏi cảm giác ấy. Cảm giác của sự kết nối, dù là thoáng qua.

Đêm ấy, tôi không thể ngủ ngay lập tức. Những suy nghĩ về cuộc sống, về những lựa chọn, về sự cô đơn cứ quay quắt trong đầu. Cảm giác ấy giống như một dòng sông lặng lẽ, nhưng sâu thẳm bên dưới là một cơn sóng ngầm không thể nhìn thấy.

Tay cô giúp kéo phần dưới vào miệng, vặn nhẹ. Tôi thấy mình nằm đó, tận hưởng trải nghiệm tuyệt vời nhất này, nhắm mắt lại và thở dốc khi cô ấy bú cặc tôi. Tôi đã tạo ra một số hưng phấn tình dục mãnh liệt; không mất nhiều thời gian để tôi đạt đến cao trào. Khi tôi nhìn đầu Mia lắc lư lên xuống, tận hưởng trải nghiệm, tôi cảm thấy một hơi ấm tràn vào người và hơi thở của tôi ngày càng sâu hơn. “Tôi sắp xuất tinh!” Tôi rên rỉ trước khi chuyện đó xảy ra. “A!” Tôi rên rỉ, rùng mình. Cô ấy không chớp mắt. Cô ấy đã đưa tôi đến bờ vực và giúp tôi giải tỏa mọi nỗi thất vọng mà tôi đã tích tụ trong nhiều năm. Bàn tay cô ấy kéo mạnh vào thành viên của tôi khi môi cô ấy khép lại quanh cái đầu sưng tấy, mút nó và tôi cảm thấy một dòng tinh dịch bắn ra từ con cặc dài và dày. Nó phun ra khỏi khe hở của tôi và vào cái miệng ẩm ướt, ấm áp của cô ấy khi cô ấy tiếp tục nuốt hết. Bàn tay cô ấy bơm từng giọt cuối cùng ra khỏi bi của tôi trước khi tôi từ từ đi xuống sau cơn cực khoái mãnh liệt.

Tôi biết, khi tôi rời khỏi khách sạn này, tôi sẽ tiếp tục cuộc sống của mình như bình thường. Những công việc, những hợp đồng, những cuộc gọi điện thoại sẽ lại chiếm lấy tôi. Nhưng đêm nay, trong không gian này, tôi cảm nhận được sự khác biệt. Sự ấm áp của một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, sự đồng cảm, dù chỉ trong chốc lát, nhưng đã đủ để nhắc tôi nhớ rằng, dù là một quý ông lớn tuổi, tôi vẫn còn khả năng cảm nhận những điều nhỏ bé trong cuộc sống.

Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap
Book Em Gái Gọi Cap