Tôi tên là RetSin, 29 tuổi. Cuộc sống của tôi trong những năm qua chủ yếu xoay quanh công việc, những chuyến đi xa, và những buổi tối dài chìm đắm trong những suy nghĩ riêng tư. Chuyện tình cảm của tôi lúc ấy gần như chẳng có gì đặc biệt, cho đến một ngày, một cuộc gặp gỡ bất ngờ đã thay đổi tất cả.
Nhỏ hàng xóm tên là PhilLa, 26 tuổi, là người tôi từng biết từ lâu nhưng chỉ coi như một người bạn thân thiết. PhilLa là cô gái dịu dàng, dễ thương và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ về cô ấy theo một cách khác ngoài tình bạn. Những buổi chiều, khi tôi đang chăm sóc cây cối ngoài sân hay vừa về nhà từ công ty, PhilLa vẫn thường ghé qua, nói chuyện về đủ thứ chuyện, từ công việc đến những vấn đề trong cuộc sống. Nhưng tất cả chỉ là những câu chuyện bình thường của bạn bè.
Mọi thứ thay đổi vào một mùa hè, khi tôi gặp lại PhilLa sau một thời gian dài. Tôi lúc đó vừa kết thúc một chuyến công tác dài, và khi trở về, mọi thứ dường như khác biệt. Trong một buổi chiều mưa nhẹ, tôi tình cờ gặp cô ấy khi cả hai đều đang tìm nơi trú mưa dưới một mái hiên nhỏ. Tôi nhớ rõ cái khoảnh khắc ấy, ánh đèn mờ từ chiếc đèn đường chiếu lên khuôn mặt PhilLa, làm nổi bật đôi mắt trong veo và nụ cười dịu dàng của cô ấy. Chưa bao giờ tôi thấy cô ấy đẹp đến vậy.
“Anh vừa về à?” Cô ấy hỏi, giọng nhẹ nhàng như mưa rơi ngoài hiên.
Tôi gật đầu, rồi chúng tôi lại bắt đầu nói chuyện, không còn là những câu chuyện thường nhật nữa mà là những câu chuyện sâu sắc hơn. Cái cách cô ấy nhìn tôi, cái cách cô ấy lắng nghe những tâm sự của tôi, tất cả khiến tôi cảm nhận một sự gần gũi lạ kỳ, một sự kết nối mà tôi chưa bao giờ cảm thấy trước đó. Trong ánh đèn mờ, tôi nhận ra mình đã nhìn cô ấy không chỉ là bạn bè nữa.
Mùi hương cơ thể cô ấy thơm ngát như hương hoa nhài, ngọt ngào nhưng không quá nồng, cứ quẩn quanh trong tâm trí tôi. Tôi không thể phủ nhận rằng, từ khoảnh khắc ấy, trái tim tôi đã có chút thay đổi. Những đêm sau đó, tôi không còn thao thức vì công việc hay những lo toan hàng ngày, mà vì một người con gái, người mà tôi từng chỉ coi là bạn, giờ đây lại chiếm lĩnh mọi suy nghĩ của tôi.
Chúng tôi bắt đầu gặp nhau nhiều hơn. Những buổi tối dài trò chuyện cùng nhau, những lần đi dạo quanh khu phố nhỏ, những lần cùng nhau ăn tối đơn giản nhưng đầy ấm áp. Mỗi lần tôi nhìn PhilLa, tôi lại cảm thấy như mình tìm thấy một phần cuộc sống mà trước đây tôi chưa bao giờ nhận ra. Cô ấy không chỉ xinh đẹp, dịu dàng, mà còn có một trái tim nhân hậu. Những hành động quan tâm nhỏ nhặt của cô ấy khiến tôi phải lòng cô lúc nào không hay.
Nhưng tôi vẫn cứ giữ im lặng, không dám thổ lộ tình cảm. Cho đến một ngày, khi tôi đang mệt mỏi với công việc, PhilLa đến tìm tôi. Cô ấy đặt tay lên vai tôi, nhẹ nhàng nói: “Nếu anh cảm thấy mệt, đừng ngần ngại, tôi luôn ở đây, anh biết không?” Lời nói ấy không chỉ là sự an ủi, mà còn là một điều gì đó khiến tôi nhận ra rằng tôi không thể mãi mãi là bạn của cô ấy được nữa.
Tôi quyết định sẽ mở lòng. Vào một tối không gian yên bình, tôi ngỏ lời với PhilLa. “Từ lâu rồi, anh không còn coi em là bạn nữa. Anh muốn bên em, chăm sóc em, và chia sẻ cuộc đời này cùng em. Em có đồng ý không?”
Cô ấy nhìn tôi, đôi mắt sáng lên đầy sự ngạc nhiên, rồi mỉm cười nhẹ nhàng. “Anh thật sự nghĩ vậy à?” Câu trả lời của cô ấy như một sự xác nhận tuyệt vời cho tất cả những cảm xúc tôi đã giấu kín.
Chúng tôi bắt đầu một mối quan hệ mới, không còn là bạn bè, mà là người yêu. Những tháng ngày yêu nhau trôi qua thật ngọt ngào. Cả hai chúng tôi học cách yêu thương và trân trọng nhau hơn từng ngày. Tôi không thể tưởng tượng cuộc sống của mình thiếu đi cô ấy. Và rồi, một ngày, tôi quyết định rằng, không thể sống thiếu PhilLa nữa.
Chúng tôi tổ chức đám cưới trong không gian ấm cúng của một ngôi nhà nhỏ. Đó là một đám cưới đơn giản nhưng tràn ngập tình yêu và hạnh phúc. Vào đêm tân hôn, tôi dành cho PhilLa nụ hôn đầu đời của mình, một nụ hôn ngọt ngào, tràn đầy tình cảm và ấm áp. Vòng tay tôi ôm lấy cô ấy, như muốn nói rằng, từ đây, tôi sẽ luôn bên cô ấy, chăm sóc và yêu thương cô ấy suốt đời.
Cô ấy ra hiệu cho tôi lên giường và tôi nằm xuống cạnh cô ấy. Không cần giới thiệu, chỉ mỉm cười và hôn. Bàn tay cô ấy kéo tôi lại gần hơn khi tôi khám phá làn da mềm mại của cô ấy. Đó là một cuộc gặp gỡ chậm chạp và lười biếng. Bàn tay cô ấy trêu chọc cặc tôi và lưỡi tôi thọc sâu vào miệng cô ấy. Cô ấy lăn người lại, dang rộng hai chân và nhẹ nhàng đẩy đầu tôi xuống. Tôi quỳ giữa cặp đùi trắng nõn mềm mại của cô ấy và chiêm ngưỡng môi âm hộ sưng tấy của cô ấy. Tôi hôn cái bụng mềm mại của cô ấy và cô ấy nâng hông lên với sự khích lệ. Đó là tất cả những gì tôi cần. Tôi di chuyển mặt mình cách âm hộ ướt át của cô ấy một inch. Tôi có thể ngửi thấy mùi phấn khích của cô ấy, hít một hơi thật sâu và hôn vào vùng kín của cô ấy. Tôi đưa lưỡi lướt qua môi cô ấy. Tôi kén chọn về khẩu vị của cô ấy. Cô ấy thở dài và lưỡi tôi đi sâu hơn. Hơi thở của cô ấy trở nên nhanh hơn khi tôi mút lấy đôi môi âm hộ của cô ấy. Tôi nắm lấy bộ ngực lớn của cô ấy và cô ấy nghiền nát âm hộ của mình vào mặt tôi. Lưỡi của tôi trượt tới âm vật của cô ấy.
Tình yêu giữa tôi và PhilLa là một tình yêu nhẹ nhàng nhưng vững chắc, một tình yêu bắt đầu từ những cuộc gặp gỡ tình cờ, từ những cuộc trò chuyện thân thiết, và giờ đây, đã trở thành một mối quan hệ trọn vẹn trong hôn nhân. Chúng tôi đã có nhau, và tôi biết, sẽ mãi mãi có nhau.