rán kiềm nén để không phát ra tiếng rên. Trời đã khuya khi Linh bước lên cầu thang của dãy trọ cũ. Cô là hướng dẫn viên du lịch, thường xuyên di chuyển khắp nơi, nhưng hôm nay cô dành một buổi tối yên bình để ghé qua phòng trọ của Tuấn – bạn trai cô.
Gõ nhẹ cánh cửa, Linh bước vào khi Tuấn vừa mở. Căng phòng nhỏ, giản dị nhưng ấm áp, hương cà phê thoang thoãng còn vương trong không khí. Linh đặt túi xuống, tháo chiếc áo khoác mỏng và ngồi xuống mép giường. Tuấn ngồi đối diện, ánh mắt dịu dàng dõi theo cô.
Không cần nhiều lời, Linh ngả đầu lên vai Tuấn, cảm nhận sự bình yên lan tỏa từ hơi ấm của anh. Những chuyến đi dài khiến cô mệt mỏi, nhưng trong vòng tay Tuấn, mọi lo toan như tan biến. Bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, từng cử chỉ chậm rãi đầy nân niu.
Linh ngước lên nhìn anh, đôi mắc long lanh ánh lên sự khao khát dịu dàng. Tuấn cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, và chẳng mấy chốc, khoảng cách giữa họ biến mất.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, họ quấn lấy nhau, cảm nhận từng nhịp thỡ và cái chạm nhẹ nhàng nhưng đầy đam mê. Linh buông thả mọi mệt mỏi, để cảm xúc dẫn dắt từng giây phút ngọt ngào.
Khi đêm dần trôi, Linh cuộn mình trong vòng tay Tuấn, hơi thở đều đặn bên tai. Cô mỉm cười khẽ, biết rằng dù đi đến đâu, vẫn luôn có một nơi để cô quay về.