em sinh viên phơi lồn cho mát. Chiều muộn, ánh nắng cuối ngày len qua khe cửa sổ, trải dài trên sàn căn phòng nhỏ của An. Cô sinh viên năm hai ngồi bên bàn học, đôi mắt dõi theo những dòng chữ trên cuốn giáo trình kinh tế nhưng tâm trí lại lơ lửng đâu đó. Không gian yên tĩnh đến mức An có thể nghe rõ tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường và tiếng chim ríu rít ngoài ban công.
Căn phòng trọ chỉ vỏn vẹn hơn 20 mét vuông nhưng là thế giới riêng của An trong suốt hai năm qua. Một chiếc giường nhỏ đặt cạnh cửa sổ, giá sách gỗ xếp đầy những cuốn tiểu thuyết và tài liệu học tập. Góc phòng có chậu cây xương rồng nhỏ mà An mua từ phiên chợ cuối tuần trước, như một điểm nhấn xanh mát giữa không gian đơn giản.
An tự pha cho mình một cốc trà nóng, hơi nước bốc lên mờ ảo. Cô ngồi xuống ghế, khẽ cuộn mình trong chiếc chăn mỏng, lặng lẽ nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Con đường phía dưới tấp nập xe cộ nhưng dường như chẳng ảnh hưởng gì đến sự tĩnh lặng trong phòng.
Đôi khi An thích sự yên bình như thế này – một mình trong căn phòng nhỏ, không bị ai làm phiền. Đó là lúc cô có thể nghe được chính suy nghĩ của mình, sắp xếp lại những kế hoạch cho tương lai hay đơn giản là để lòng mình thư giãn sau những giờ học căng thẳng.
Ánh chiều dần tắt, để lại bóng hoàng hôn trải dài trên những bức tường. An đứng dậy, kéo rèm cửa và bật chiếc đèn bàn, ánh sáng ấm áp lan tỏa khắp phòng. Đêm nay, cô quyết định sẽ sớm hoàn thành bài tập để có thể đọc tiếp cuốn sách yêu thích.
Trong căn phòng nhỏ ấy, An tìm thấy sự bình yên giản dị, nơi cô cảm nhận được niềm vui từ những điều đơn giản nhất của cuộc sống sinh viên xa nhà.