em gái xinh đẹp cho bạn trai bắn tinh lên mặt. Chiều muộn, ánh hoàng hôn trải dài trên những con phố nhỏ của Hà Nội. Ái vừa tan ca làm thêm tại quán cà phê gần trường. Cô gái sinh viên năm ba với mái tóc buộc cao vội vã rảo bước về khu chung cư cũ nơi Hoàng – bạn trai cô – đang sống. Chiếc áo sơ mi trắng của Ái thấm chút mồ hôi sau một ngày dài, nhưng ánh mắt cô vẫn ánh lên niềm vui khi nghĩ đến việc sắp gặp anh.
Khi cánh cửa mở ra, Hoàng đã đứng chờ, trên tay là cốc trà đá lạnh anh vừa pha sẵn cho cô. Ái bước vào, cảm nhận ngay sự ấm áp quen thuộc của căn phòng nhỏ. “Mệt không em?” – Hoàng hỏi nhẹ, ánh mắt lo lắng nhìn cô. Ái mỉm cười, gật đầu khẽ và ngả người xuống chiếc sofa mềm, kéo anh ngồi cạnh.
Hoàng vòng tay ôm lấy Ái từ phía sau, cằm anh nhẹ nhàng tựa lên vai cô. Hơi thở anh phả nhẹ bên tai, khiến Ái khẽ rùng mình. Cô xoay người lại, đối diện anh, đôi mắt trong veo nhìn sâu vào ánh mắt trầm tĩnh của Hoàng. Không cần lời nói, nụ hôn của Hoàng nhẹ nhàng chạm vào môi cô, kéo cả hai chìm vào khoảnh khắc riêng tư, nơi chỉ có hai người giữa không gian yên bình.
Ái cảm nhận được sự dịu dàng trong từng cử chỉ của Hoàng. Bàn tay anh vuốt nhẹ mái tóc cô, từng đường nét trên gương mặt như được anh nâng niu. Cả ngày dài vất vả dường như tan biến, chỉ còn lại sự yên ả và hơi ấm quen thuộc.
Đêm buông xuống, Ái nằm cuộn tròn trong vòng tay Hoàng, nghe tiếng mưa lách tách ngoài cửa sổ. Cô biết rằng, dù ngày mai có bận rộn thế nào, thì những khoảnh khắc này chính là nơi để cô tìm về – bình yên trong tình yêu của hai người trẻ giữa lòng thành phố tấp nập.