đưa em hàng xăm trổ đi xã đồ. Ánh đèn đường le lói trong đêm tối khi chiếc xe máy chầm chậm chạy qua các con phố vắng. Anh chàng cầm lái với vẻ điềm tĩnh, tay lái vững vàng, nhìn sang cô gái ngồi phía sau, mái tóc ngắn cùng những hình xăm rực rỡ trên cánh tay. Cô tựa đầu vào lưng anh, cảm giác ấm áp từ cơ thể anh lan tỏa qua từng cử chỉ, từng nhịp thở.
Chiếc xe dừng lại trước một khách sạn nhỏ, cánh cửa mở ra, đón chào họ bằng ánh sáng vàn ấm áp từ hành lang. Anh đỡ cô xuống xe, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô và dẫn vào trong. Lối đi tĩnh lặn, chỉ có tiếng bước chân của họ hòa vào nhau. Không cần lời nói, nhưng giữa họ có một sự kết nối vô hình. Cô khẽ nắm chặt tay anh, rồi theo anh bước vào thang máy.
Cánh cửa phòng khép lại sau họ, không gian nhỏ nhưng đầy đủ ấm cúng. Những chiếc đèn lờ mờ, ánh sáng mờ ảo chiếu lên những hình xăm trên cơ thể cô, tạo nên một không khí riên biệt. Anh nhìn cô một lúc, rồi nhẹ nhàng kéo cô về phía giường. Tay anh di chuyển nhẹ nhàng trên làn da cô, một cái chạm nhẹ, dịu dàng. Cả hai không cần nói dì, chỉ cần những cái chạm tay, những nụ hôn nhẹ nhàng là đủ.
Trong không gian đó, chỉ còn lại hơi thỡ của hai người hòa vào nhau, lặng lẽ nhưng đầy cảm xúc, và đêm dần trôi qua, trôi qua trong sự ấm áp và gần gủi.