giao hợp cùng bé làm chung công ty. Chiều thứ bảy, Ly rời văn phòng muộn hơn mọi khi. Ánh đèn thành phố bắt đầu lên, phản chiếu lấp lánh trên ô cửa kính xe buýt. Ly dựa đầu vào cửa sổ, trong lòng nghĩ đến lời nhắn của Hoàng – bạn trai cô, cũng là đồng nghiệp trong nhóm dự án. “Tối nay qua chỗ anh nhé, anh làm bữa tối.” Một lời mời đơn giản nhưng đủ khiến cô mong chờ cả buổi chiều.
Ly và Hoàng quen nhau trong công ty. Những lần họp kéo dài, những đêm hoàn thành dự án muộn đã đưa họ xích lại gần nhau. Dần dần, mối quan hệ giữa hai người vượt khỏi khuôn khổ đồng nghiệp. Có những lần họ ngồi lại sau giờ làm, trò chuyện không đầu không cuối, rồi bất giác tay chạm vào nhau lúc nào chẳng hay.
Căn hộ của Hoàng nằm trên tầng 12, nhỏ nhưng gọn gàng, phản ánh đúng tính cách chỉn chu của anh. Khi Ly bước vào, mùi thức ăn thơm phức đã lan tỏa khắp phòng. Hoàng mặc áo phông đơn giản, đứng trong bếp, nụ cười nhẹ trên môi. Ly tiến lại gần, vòng tay ôm lấy anh từ phía sau. Cả hai cùng cười, cảm nhận hơi ấm từ nhau.
Bữa tối trôi qua trong tiếng cười và những câu chuyện vu vơ. Sau khi dọn dẹp xong, Hoàng kéo Ly ngồi xuống ghế sofa, tay anh siết nhẹ bàn tay cô. Không gian dần lặng xuống, chỉ còn tiếng nhạc nhẹ nhàng từ chiếc loa trong góc phòng.
Hoàng cúi xuống, môi chạm vào trán Ly rồi dần tìm đến đôi môi mềm mại của cô. Căn phòng chìm trong ánh sáng mờ ảo, mọi thứ diễn ra tự nhiên như thể họ đã chờ đợi giây phút này từ lâu. Từng cái ôm, từng cử chỉ đều chậm rãi nhưng nồng nàn, như muốn kéo dài khoảnh khắc ấy mãi mãi.
Ly khẽ tựa đầu vào vai Hoàng, lắng nghe nhịp tim anh đều đặn. Cả hai ngồi sát bên nhau, hơi thở hòa quyện. Thành phố ngoài kia vẫn tấp nập, nhưng trong căn hộ nhỏ, chỉ còn lại sự yên bình và hơi ấm của tình yêu giản dị.