thử qua cái lồn mới lớn. Một buổi chiều cuối tuần, ánh nắng vàng nhạt len qua khung cửa sổ, trải dài trên con đường nhỏ. Linh bước nhẹ qua cổng nhà Duy, tim cô đập nhanh hơn bình thường. Cô mặc chiếc váy trắng đơn giản, mái tóc buông dài mềm mại, gương mặt rạng rỡ đầy sức sống.
Duy mở cửa, ánh mắt anh sáng lên khi nhìn thấy Linh. “Em đến sớm thế?” – anh cười, kéo cô vào nhà. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng nhạc nhẹ nhàng từ chiếc loa nhỏ bên góc phòng. Linh bước vào, cảm nhận hơi ấm quen thuộc từ vòng tay Duy.
Hai người ngồi cạnh nhau trên ghế sô pha, những câu chuyện vu vơ dần nhường chỗ cho sự im lặng dịu dàng. Duy cúi đầu, khẽ đặt một nụ hôn lên trán Linh. Cô ngước mắt nhìn anh, đôi má ửng hồng. “Anh này, đừng nhìn em như vậy,” cô thì thầm nhưng không hề tránh né.
Duy siết nhẹ bàn tay Linh, cảm nhận sự mềm mại từ làn da cô. Không gian như ngừng trôi khi đôi môi họ tìm đến nhau, chạm vào nhau trong những cảm xúc nồng nàn. Từng cử chỉ nhẹ nhàng, từng ánh mắt trao nhau đầy yêu thương.
Linh tựa đầu vào vai Duy, lắng nghe nhịp tim anh đập rộn ràng. Thời gian trôi qua trong sự ấm áp và dịu dàng của buổi chiều đầy tình yêu. Họ không cần nói quá nhiều, bởi từng cái ôm, từng cái nắm tay đều là sự khẳng định cho tình cảm chân thành mà cả hai dành cho nhau.