anh đụ sướng quá không cưởng lại được. Chiều tà buông xuống, ánh hoàng hôn phủ một màu vàng nhạt lên từng góc phố. Mai đứng trước dãy trọ cũ kỹ, mái tóc dài khẽ bay trong làn gió nhẹ. Chiếc váy trắng đơn giản làm nổi bật dáng người nhỏ nhắn, đôi mắt trong veo ánh lên niềm háo hức xen lẫn chút ngại ngùng. Hôm nay là cuối tuần, một ngày dài đã khép lại, và cô muốn dành trọn buổi tối bên Duy – chàng trai mà cô dành trọn tình cảm đầu đời.
Cánh cửa gỗ nhẹ nhàng mở ra, Duy đứng đó với nụ cười dịu dàng, ánh mắt anh sáng lên khi nhìn thấy cô. Không gian trong phòng nhỏ bé nhưng ấm áp, như ôm trọn cả hai vào một thế giới riêng tư. Hương gỗ nhẹ nhàng thoang thoảng, hòa cùng chút nắng chiều còn sót lại len qua ô cửa sổ. Mai bước vào trong, đôi chân nhẹ nhàng như sợ làm vỡ tan bầu không khí yên bình này.
Duy tiến đến, vòng tay ôm lấy eo cô. Hơi ấm từ cơ thể anh lan tỏa, xua tan mọi ngại ngùng còn vương trên gương mặt nhỏ nhắn của cô. Nhịp tim Mai đập thình thịch, đôi má ửng hồng như cánh hoa đào. Cô khẽ ngước nhìn Duy, đôi mắt ánh lên sự tin tưởng và yêu thương không lời. Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán cô, rồi từ từ lướt xuống môi. Nụ hôn dịu dàng nhưng mang theo hơi thở của sự khao khát chân thành.
Mai nhắm mắt, thả lỏng cơ thể, cảm nhận bờ môi ấm áp của anh và vòng tay siết chặt như muốn che chở cô khỏi thế giới bên ngoài. Từng hơi thở, từng nhịp đập con tim hòa quyện vào nhau, cuốn trôi mọi khoảng cách. Những ngón tay anh luồn vào mái tóc mềm mại của cô, nâng niu từng cử chỉ như thể cô là món quà quý giá nhất.
Trong căn phòng nhỏ ấy, chỉ còn lại hai trái tim trẻ tuổi đang hòa chung một nhịp, không cần lời nói, chỉ cần sự hiện diện và hơi ấm của nhau. Ánh chiều dần tắt, bóng tối nhẹ nhàng ôm lấy không gian, nhưng trong lòng họ lại rực sáng bởi tình yêu và sự gắn kết không thể tách rời.