làm cho em công nhân tê lồn quằng quại. Ngày làm việc dài kết thúc khi ánh hoàng hôn dần tắt. Tiếng còi tan ca vang lên, báo hiệu một ngày vất vả khác trôi qua. Lan, cô gái công nhân 24 tuổi, bước ra khỏi cổng nhà máy, mùi dầu máy và vải vụn vẫn còn phảng phất trên quần áo. Cô vuốt lại mái tóc đen dài buộc gọn sau gáy, lau mồ hôi trên trán và hướng đôi chân mệt mỏi về phía khu trọ nhỏ cách đó không xa.
Đêm nay, cô không về phòng mình mà rẽ qua phòng Nam, bạn trai cô, cũng là một công nhân cùng nhà máy. Phòng trọ của Nam nhỏ hẹp, tường đã ngả màu thời gian, nhưng luôn sạch sẽ và ấm cúng. Cánh cửa gỗ cũ khẽ kêu khi Lan đẩy vào. Nam ngẩng lên từ chiếc bàn nhỏ, đôi mắt ánh lên niềm vui khi thấy cô. Anh đứng dậy, tiến lại gần và kéo cô vào vòng tay. Hơi ấm từ cơ thể anh xua tan mệt mỏi còn đọng lại trên đôi vai gầy của cô.
Lan nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, cảm nhận mùi hương quen thuộc từ áo sơ mi của Nam. Sự gần gũi ấy khiến cô cảm thấy an toàn, như có một chỗ dựa vững chắc giữa cuộc sống bộn bề. Anh nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, ánh mắt đầy yêu thương. Những vết chai sần trên đôi tay anh lướt qua gò má cô, dịu dàng nhưng cũng đầy mạnh mẽ.
Họ hôn nhau, nụ hôn chậm rãi, như muốn bù đắp cho những giờ phút xa cách. Đôi môi khô ráp của Nam khẽ chạm vào môi cô, mang theo vị mặn của mồ hôi và ngọt ngào của tình yêu chân thành. Căn phòng nhỏ dần chìm vào không gian yên tĩnh khi họ siết chặt vòng tay quanh nhau.
Nam nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường nhỏ, ánh đèn vàng mờ nhạt soi bóng họ trên tường. Chiếc áo công nhân cũ kỹ trượt khỏi vai Lan, để lộ làn da mịn màng còn vương những giọt mồ hôi. Đôi bàn tay của Nam vuốt ve từng đường nét trên cơ thể cô, cẩn trọng như thể sợ làm tổn thương điều gì đó quý giá.
Hơi thở của họ hòa quyện vào nhau, từng nhịp đập trái tim như vang vọng trong không gian chật hẹp. Sự mệt nhọc và áp lực của ngày dài dường như tan biến, chỉ còn lại cảm giác ấm áp, đê mê. Những chuyển động chậm rãi và dịu dàng của Nam mang lại cho Lan cảm giác được yêu thương và trân trọng. Cô ôm chặt lấy anh, như muốn níu giữ từng giây phút bình yên này.
Khi mọi thứ lắng lại, Nam ôm cô vào lòng, hơi thở đều đặn của anh vỗ về cô vào giấc ngủ. Trong không gian nhỏ bé ấy, giữa những bộn bề của cuộc sống, họ tìm thấy niềm hạnh phúc giản dị mà sâu sắc, như một ngọn lửa ấm áp soi sáng đêm dài.