đụ bà chị áo đỏ mới quen ở công ty. Trời đã khuya, ánh đèn đường vàng vọt chiếu xuống những con phố vắng lặng. Tuấn dừng xe trước cửa căn hộ nhỏ của mình. Anh bước xuống, vòng sang mở cửa cho Lan, chị đồng nghiệp vừa kết thúc một buổi liên hoan công ty. Cả hai đều đã uống một chút rượu, nhưng không ai say, chỉ cảm thấy người lâng lâng và tâm trạng thả lỏng.
Lan bước theo Tuấn vào căn phòng nhỏ. Cánh cửa khép lại, tách họ khỏi thế giới bên ngoài. Không gian yên tĩnh, chỉ còn tiếng điều hòa nhẹ nhàng và ánh đèn ngủ ấm áp. Tuấn bước đến, đặt túi xách của Lan lên bàn, ánh mắt anh khẽ dừng lại trên gương mặt chị. Ánh mắt của Lan cũng tìm đến anh, không tránh né, không ngại ngần, chỉ có sự thấu hiểu lẫn nhau.
Tuấn tiến đến gần hơn, bàn tay anh nhẹ nhàng chạm vào vai Lan, cảm nhận sự mềm mại qua lớp vải áo mỏng. Lan không lùi bước, cô khẽ nghiêng đầu, để Tuấn vuốt nhẹ lên má mình. Cảm giác ấm áp lan tỏa, xua đi cái lạnh của đêm khuya. Anh cúi xuống, môi họ gặp nhau trong một nụ hôn chậm rãi, dịu dàng nhưng không kém phần mãnh liệt.
Lan vòng tay qua cổ Tuấn, cảm nhận từng nhịp đập của tim anh. Tuấn nhẹ nhàng dìu cô ngồi xuống mép giường. Ánh sáng từ đèn ngủ làm mờ dần những đường nét trong căn phòng, nhưng làm nổi bật từng cử chỉ của họ. Những cái chạm ban đầu đầy sự thăm dò, sau đó trở nên táo bạo hơn khi cả hai dần buông bỏ mọi sự kiềm chế.
Tuấn dìu Lan nằm xuống, bàn tay anh di chuyển khắp cơ thể chị, từng cử chỉ đều tỏ rõ sự trân trọng và đam mê. Lan nhắm mắt, để mặc bản thân cuốn theo dòng cảm xúc. Không cần lời nói, họ trao nhau tất cả, tìm kiếm sự kết nối sâu sắc nhất giữa hai con người.
Đêm dần trôi, căn phòng chìm trong yên tĩnh. Khi mọi cảm xúc lắng dịu, Tuấn nằm bên cạnh Lan, vòng tay ôm trọn cô vào lòng. Tiếng thở đều của cả hai hòa quyện, như một bản nhạc êm ái ru họ vào giấc ngủ. Bên ngoài, thành phố đã ngủ yên, nhưng bên trong căn phòng nhỏ, họ tìm thấy sự an yên và thỏa mãn trong nhau.