em hàng nằm nghiên cho dập. Em nhân viên vừa kết thúc một ngày làm việc căng thẳng, với những cuộc họp và deadlines đè nặng. Lúc bước ra khỏi công ty, cảm giác mệt mỏi dường như bao trùm lấy em, nhưng trong lòng lại có một điều gì đó thôi thúc, đó là muốn gặp anh. Chỉ cần nghĩ đến anh, mọi lo toan trong công việc đều tan biến, thay vào đó là một cảm giác bình yên và ấm áp.
Khi bước vào căn phòng anh thuê, em không nói gì, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng rồi bước lại gần anh. Anh đứng dậy, nở nụ cười ấm áp khi nhìn thấy em, ánh mắt đầy sự yêu thương. Chúng em không cần lời nói, chỉ một ánh mắt cũng đủ để cảm nhận được sự khao khát, mong muốn được gần gũi nhau sau một ngày dài.
Anh nhẹ nhàng kéo em lại gần, tay anh ôm lấy eo em, rồi đưa tay vuốt nhẹ mái tóc em. Cảm giác ấy thật dịu dàng, khiến em quên đi mọi mệt mỏi. Em tựa vào vai anh, cảm nhận được sự ấm áp và bảo vệ từ anh. Đôi mắt anh nhìn em say đắm, rồi anh cúi xuống, khẽ chạm vào môi em, một nụ hôn nhẹ nhàng, như để xoa dịu những lo âu của ngày dài.
Cả hai không vội vã, mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên, như một sự kết nối không thể thiếu. Những nụ hôn của anh như vẽ lên những điều ngọt ngào trong lòng em, những cái ôm siết chặt, những cử chỉ quan tâm làm tim em đập nhanh hơn. Thế giới như thu nhỏ lại, chỉ còn lại hai chúng ta trong khoảnh khắc này.
Em không cần phải nói gì, chỉ cần cảm nhận sự gần gũi và yêu thương từ anh. Trong căn phòng này, em cảm thấy an yên, như thể mọi lo lắng, căng thẳng đều không còn quan trọng. Chỉ có tình yêu và sự kết nối giữa hai người là tất cả.