mới đi ăn hai lần mà em đã cho đụ. Minh, một chàng trai trẻ với vẻ ngoài phong trần và sự tự tin cuốn hút, đã gặp Phương trong một buổi tiệc nhỏ của bạn bè. Phương là một cô gái mới quen, có nét đẹp nhẹ nhàng nhưng toát lên sự quyến rũ khó cưỡng. Sau vài lần trò chuyện, họ nhanh chóng tìm thấy sự đồng điệu trong cách nói chuyện và ánh mắt trao nhau. Cuối buổi, Minh mạnh dạn mời Phương về phòng mình để tiếp tục câu chuyện trong không gian riêng tư hơn. Phương khẽ mỉm cười, đồng ý mà không chút do dự.
Trên đường về, không khí giữa họ trở nên thoải mái nhưng cũng đầy sự chờ đợi ngấm ngầm. Khi đến phòng, Minh nhanh chóng mở cửa, nhường Phương bước vào trước. Căn phòng gọn gàng với ánh đèn vàng dịu nhẹ tạo nên không gian ấm áp, khiến Phương cảm thấy dễ chịu. Minh đã chuẩn bị một chút nhạc nhẹ nhàng vang lên từ chiếc loa nhỏ ở góc phòng, làm không khí thêm phần thân mật.
Phương ngồi xuống ghế, Minh tiến lại gần với nụ cười nhẹ nhàng. Họ tiếp tục trò chuyện, nhưng dường như cả hai đều biết rằng cuộc gặp gỡ này sẽ không dừng lại ở những lời nói. Ánh mắt của Minh dần trở nên sâu thẳm, và Phương cũng cảm nhận được sự khao khát ẩn chứa trong đó. Minh chậm rãi nắm lấy tay cô, kéo cô lại gần hơn. “Anh đã nghĩ về em từ lúc chúng ta gặp nhau,” anh thì thầm, giọng nói trầm ấm làm không gian như lắng đọng.
Phương không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười đáp lại. Minh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô, rồi từ từ di chuyển xuống môi. Nụ hôn ban đầu dịu dàng, nhưng nhanh chóng trở nên nồng nhiệt hơn, như thể cả hai đang cố gắng lấp đầy khoảng cách vừa mới hình thành. Những cái ôm chặt, những cử chỉ âu yếm dần cuốn họ vào nhau, quên đi tất cả những gì bên ngoài.
Đêm hôm đó, họ cùng nhau trải qua những khoảnh khắc đầy đam mê và thân mật, tận hưởng sự hòa quyện của cảm xúc và cơ thể. Khi ánh đèn thành phố ngoài khung cửa sổ bắt đầu nhạt dần, cả hai nằm cạnh nhau, cảm nhận sự yên bình trong vòng tay đối phương, dù biết rằng mối quan hệ này chỉ vừa mới bắt đầu.