Khi Bill và tôi lái xe từ phòng khám trở về, tôi ngồi im lặng, ánh mắt dán vào cửa kính xe, nhìn những tia sáng mờ ảo của đèn đường trong đêm tối. Trong đầu tôi, một cơn sóng lạ lướt qua, khuấy động mọi suy nghĩ. Tôi là John, một chàng trai 24 tuổi, đã từng có những mong muốn rất kỳ quặc. Cho đến vài ngày trước, tôi vẫn là một người đàn ông bình thường, với cuộc sống ổn định và bạn gái xinh đẹp tên Bill. Chúng tôi cùng làm việc trong một phòng thí nghiệm nghiên cứu thuốc. Công việc của tôi không có gì đặc biệt cho đến khi một ý tưởng nảy sinh trong đầu tôi, ý tưởng mà có thể thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi.
Là một người đàn ông, tôi luôn cảm thấy thiếu tự tin về ngoại hình của mình, đặc biệt là về ngực. Tôi rất tôn sùng cảm giác có một bộ ngực phụ nữ, điều mà tôi không thể có. Nhưng chẳng ai hiểu được sự khát khao đó, không ai có thể chia sẻ với tôi cảm giác thiếu vắng một phần cơ thể mà tôi luôn khao khát. Chỉ có Bill, bạn gái tôi, người duy nhất biết về điều này. Cô ấy làm việc trong ngành nghiên cứu thuốc và là người hiểu rõ về các thử nghiệm dược phẩm.
Và rồi, một ngày, Bill đã đưa ra giải pháp. Cô ấy đã phát hiện một loại thuốc mới đang được thử nghiệm, một loại thuốc có thể tăng kích thước ngực ở phụ nữ. Bill đã đưa cho tôi một liều thuốc, với hy vọng nó sẽ giúp tôi thỏa mãn mong muốn của mình. Tôi đã không ngần ngại, tôi uống thuốc mà không suy nghĩ nhiều, với niềm tin rằng nó sẽ mang lại cho tôi điều mà tôi luôn mơ ước.
Nhưng chẳng ai ngờ rằng, điều tôi nhận được lại không chỉ là một bộ ngực lớn hơn. Sau vài ngày sử dụng thuốc, cơ thể tôi bắt đầu thay đổi theo cách mà tôi không thể tưởng tượng nổi. Mọi thứ không chỉ dừng lại ở ngực, mà toàn bộ cơ thể tôi bắt đầu thay đổi, như thể tôi đang trở thành một người hoàn toàn khác. Làn da tôi mềm mại hơn, đường nét cơ thể tôi thay đổi, và thậm chí là cả tính cách tôi cũng bị ảnh hưởng. Tôi không còn nhận ra mình nữa, và cái gương phản chiếu trong phòng khám khiến tôi bối rối và hoang mang.
Tôi nhớ lại cái khoảnh khắc khi tôi và Bill đứng trong phòng khám. Cô ấy nhìn tôi, vẻ mặt đầy lo lắng, nhưng cũng có chút tự hào. “Em biết em làm vậy có thể sẽ làm anh cảm thấy lạ lẫm, nhưng em chỉ muốn anh hạnh phúc thôi,” Bill nói, giọng cô ấy nhẹ nhàng nhưng đầy tình cảm. Tôi không biết phải nói gì, chỉ biết đứng im lặng, không thể rời mắt khỏi hình ảnh của mình trong gương. Tôi đã thay đổi, và dù có muốn hay không, tôi phải đối mặt với sự thật đó.
Chúng tôi lái xe về nhà trong sự im lặng. Bill không nói gì thêm, và tôi cũng không thể tìm ra lời nào để nói với cô. Tôi biết rằng Bill đang lo lắng về tôi, về sự thay đổi trong tôi, nhưng tôi không biết phải giải thích như thế nào. Tôi không muốn làm cô ấy lo lắng, nhưng tôi cũng không thể giấu được sự bất an trong lòng.
Tối hôm đó, khi chúng tôi về đến nhà, không khí trong phòng ngập tràn ánh đèn mờ ảo, tạo ra một cảm giác yên bình đến lạ. Nhưng trong lòng tôi lại không yên. Tôi không thể xua đi cảm giác bối rối và hoang mang. Mùi hương dịu ngọt từ cơ thể Bill làm tôi cảm thấy dễ chịu, nhưng tôi không thể tránh khỏi sự lo lắng về bản thân mình. Tôi nhớ những ngày trước, khi chúng tôi còn bình thường, khi tôi còn là John của những ngày xưa.
Bill ngồi bên tôi, ánh mắt cô ấy đầy sự lo lắng nhưng cũng rất ân cần. “Anh có ổn không?” cô ấy hỏi, giọng cô ấy nhẹ nhàng, như muốn xoa dịu đi những nỗi lo trong lòng tôi. Tôi nhìn cô ấy, mỉm cười yếu ớt, nhưng trong lòng tôi lại dấy lên một cảm giác bất an. Tôi nhớ những ngày chúng tôi gần nhau, những lần ôm nhau thật chặt, những nụ hôn sâu khiến tôi quên đi mọi lo toan. Nhưng giờ đây, tôi cảm thấy có một khoảng cách nào đó giữa chúng tôi, một khoảng cách mà tôi không biết phải làm thế nào để vượt qua.
“Em… em có cảm thấy khác không?” tôi hỏi Bill, giọng tôi nghẹn lại, nhưng tôi không thể dừng lại. Cô ấy im lặng một lúc, rồi cuối cùng đáp lại bằng một nụ cười nhẹ nhàng.
“Anh là anh mà, dù có thay đổi thế nào thì em vẫn yêu anh,” Bill nói, giọng cô ấy đầy chân thành.
Nỗi lo trong tôi vơi đi một chút, nhưng vẫn còn một cảm giác lạ lẫm khi tôi nghĩ về những thay đổi của mình. Tôi muốn ôm chầm lấy Bill, muốn hôn cô ấy thật sâu để giải tỏa nỗi nhớ nhung đã dồn nén quá lâu. Tôi muốn quay lại những ngày bình yên đó, khi không có sự thay đổi nào, khi tôi vẫn là chính mình.
Nhưng tôi biết, cuộc sống sẽ không bao giờ trở lại như trước. Chúng tôi sẽ cùng nhau đối mặt với những thay đổi này, dù thế nào đi nữa. Cảm giác hoang mang trong tôi vẫn còn, nhưng ít nhất tôi biết rằng Bill sẽ luôn bên cạnh tôi, bất kể tôi là ai.
Anh ấy đang sử dụng những cú đánh dài và sâu. Tôi yêu người đàn ông này và hy vọng anh ấy sẽ không bao giờ dừng lại. Con cặc của anh ấy có cảm giác như đang ở ngay bên trong tôi. Đỉnh cao của chúng tôi đang đến gần. Tôi muốn đến cùng lúc với anh ấy. Tôi cảm thấy con cặc của anh ấy ở sâu bên trong tôi, ấn vào lối vào tử cung của tôi. Bằng cách nào đó nó bắt đầu lớn hơn, và sau đó nó đã lớn rồi. Anh đâm mạnh vào trong tôi và cơn cực khoái của tôi bùng nổ trong đầu và trong âm hộ của tôi khi tôi cảm thấy anh đến. Anh khóc khi một gánh nặng khổng lồ tràn vào trong tôi. Cơ bắp âm hộ của tôi co lại, đẩy anh ra nhiều hơn, giữ anh bên trong tôi. Mọi thứ cuối cùng cũng chậm lại và chúng tôi ôm nhau cho đến khi mặt trời mọc. Tôi nghe tiếng con khóc, tôi mỉm cười và ra khỏi giường để nhìn con. Tôi là mẹ của cô ấy và đó là ý nghĩa của nó. Tất nhiên, Bill và tôi tiếp tục quan hệ tình dục trong vài tuần tiếp theo. Vì vậy, việc tôi có thai cũng không có gì ngạc nhiên. Buồng trứng của tôi hoạt động bình thường và một em bé mới đang lớn lên trong bụng tôi. Bill vui mừng khôn xiết và tôi mỉm cười trước viễn cảnh mang thai và sinh con lần nữa. Tôi giỏi việc đó và tôi chắc chắn chúng tôi sẽ có rất nhiều con..