Mỗi ngày đi làm, tôi đều cảm thấy một nỗi nhớ nhung dâng trào trong lòng. Công việc chẳng thiếu những cuộc họp, những dự án cần xử lý, nhưng chẳng có gì quan trọng hơn việc tôi được gặp Sarah. Cô ấy là vợ tôi, người bạn đời, và là người tôi yêu thương nhất trên đời. Tuy nhiên, vì công việc, chúng tôi phải làm việc ở hai nơi khác nhau trong một khoảng thời gian dài. Chính vì thế, những buổi tối chúng tôi có thể trò chuyện cùng nhau qua video call trở thành những khoảnh khắc quý giá nhất trong ngày.
Tôi nhớ rõ hôm ấy, sau khi nhắn tin với Sarah được một lúc, tôi đã đề nghị chúng tôi video call. Tuy không phải là lần đầu tiên, nhưng lần này có gì đó khác biệt. Cảm giác như càng xa nhau, tôi lại càng muốn gần gũi cô ấy hơn. Cảm giác nhớ nhung đến mức không thể chờ đợi thêm nữa. Sarah đồng ý ngay, và một lúc sau, màn hình điện thoại sáng lên với hình ảnh của cô.
Ánh đèn mờ trong phòng làm tôi thấy được cái không khí ấm áp và gần gũi. Sarah xuất hiện trong một chiếc váy ngủ vải flannel đơn giản, tóc buộc gọn gàng sau đầu. Cô ấy không giống như những bức ảnh mà tôi thường thấy, không phải là những bộ đồ lót gợi cảm như quảng cáo, mà là một Sarah giản dị, dễ thương, chân thật. Điều này làm tôi cảm thấy dễ chịu và gần gũi hơn rất nhiều.
Mặc dù chất lượng hình ảnh không phải là full HD, nhưng tôi vẫn thấy Sarah đẹp như trong những bức ảnh mà tôi đã ngắm nhìn hàng ngày. Ánh mắt cô ấy vẫn ấm áp, nụ cười vẫn thân thiện và cởi mở như mọi khi. Khi tôi cười tươi hơn, cô ấy cũng mỉm cười đáp lại, và cả hai chúng tôi đều nhận ra một điều: dù ở xa, nhưng lúc này chúng tôi vẫn có thể chia sẻ những khoảnh khắc gần gũi và ấm áp.
Chúng tôi trò chuyện rất tự nhiên, như thể không hề có khoảng cách. Những câu chuyện không đầu không cuối, những tiếng cười giòn giã trong lúc kể lại những câu chuyện vụn vặt trong ngày làm việc, tất cả đều khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Nhưng càng nói, tôi càng cảm thấy nỗi nhớ Sarah trong lòng càng lớn dần lên. Cái mùi hương cơ thể nhẹ nhàng, dịu ngọt mà cô ấy luôn mang theo, hương ấy khiến tôi không bao giờ quên. Nó như một phần của cô ấy, không thể tách rời, làm tôi cảm thấy muốn ôm lấy cô ấy ngay lập tức.
Tôi thừa nhận, tôi rất nhớ cô ấy, nhớ đến mức chỉ muốn chạy đến ôm chầm lấy cô, hôn cô thật sâu để giải tỏa sự nhớ nhung trong những ngày xa cách. Nhưng chúng tôi đều hiểu rằng, không thể có những cái ôm lúc này, không thể có những nụ hôn thắm thiết qua màn hình được. Vì vậy, sau một hồi trò chuyện, khi đã cười đùa và chia sẻ hết những gì trong lòng, cả hai chúng tôi đều hiểu rằng đã đến lúc phải nói lời chúc ngủ ngon.
Tôi không muốn kết thúc cuộc gọi, nhưng đồng thời tôi cũng biết rằng nếu cứ mãi kéo dài, chúng tôi sẽ chẳng bao giờ có thể nghỉ ngơi đúng cách. Sarah là người mạnh mẽ, cô ấy luôn hiểu chuyện và không bao giờ làm tôi cảm thấy có lỗi về việc kết thúc cuộc trò chuyện vào lúc này. Chúng tôi đều biết rằng dù xa cách, nhưng tình yêu giữa chúng tôi là điều không thể nào phai nhạt.
“Chúc em ngủ ngon, Sarah,” tôi nói, giọng khàn khàn một chút vì mệt mỏi, nhưng cũng đầy yêu thương.
“Chúc anh ngủ ngon, Robert. Anh ngủ ngon nhé,” Sarah đáp lại, giọng cô ấy nhẹ nhàng, đầy sự ấm áp.
Chúng tôi nói thêm một câu nữa rồi cúp máy. Tôi vẫn còn cảm giác mùi hương dịu ngọt ấy vương lại trong không gian. Nỗi nhớ cô ấy không dễ dàng tan biến, nhưng tôi biết sẽ có ngày tôi được gặp lại cô, được ôm chầm lấy cô, để mọi nỗi nhớ này được xoa dịu. Nhưng cho đến lúc đó, tôi sẽ sống với những khoảnh khắc này, với những cuộc trò chuyện qua màn hình như thế này, và sẽ cứ yêu thương cô ấy theo cách của riêng mình.
Tiếng rên rỉ của anh bắt đầu trộn lẫn với tiếng rên của cô. Cô bắt đầu di chuyển nhanh hơn, nhịp nhàng hơn. Một lần nữa cô chống lại ham muốn đụ anh mạnh nhất có thể. Hy vọng điều đó sẽ đến sau. Bây giờ cô muốn tận hưởng nó nhiều nhất có thể. Cô kéo hông ra sau trong khi đẩy hông về phía trước, sâu hơn vào anh. Mỗi cú thúc đều mang lại khoái cảm mới cho cả hai. Điều đó thật tuyệt, nhưng cô cần phải quan sát anh khi họ làm tình. Cô kéo anh ra và đặt anh nằm ngửa, dang đôi chân khỏe mạnh của anh ra giữa họ. Cô lấy một chiếc gối từ giường anh và dùng nó để nâng hông anh lên. Cô trượt trở lại vào trong anh, quan sát khi mắt anh nhắm lại và hơi thở của anh sâu hơn khi cô lại ấn sâu hơn vào mông anh. Cô nghiêng người về phía trước và hôn anh, dịu dàng và say đắm. Bàn tay anh vòng quanh cơ thể cô và những đầu ngón tay trượt xuống lưng cô, khiến cô rùng mình. Anh vuốt ve mông cô trước khi nắm lấy chúng và kéo cô vào sâu hơn. Cô phá vỡ nụ hôn và mỉm cười nham hiểm với anh khi anh mỉm cười đáp lại, vẻ thèm khát hiện rõ trên khuôn mặt cô. Cô ngả người ra sau, nắm lấy chân anh và bắt đầu đẩy. Cô bắt đầu chậm rãi, sau đó dần dần chuyển sang nhịp điệu mượt mà. Cô đưa tay xuống và bắt đầu vuốt ve con cặc anh khi cô đẩy. Cô cúi xuống và phát hiện mình có thể đưa đầu cặc anh vào miệng mình khi vẫn còn ở bên trong anh. Nó khiến anh phát điên và khiến cô bị kích thích. Cả hai đều muốn đến ngay bây giờ, cả hai đều cảm thấy điều đó. Sarah tăng tốc độ. Robert tóm lấy mông cô, kéo cô sâu hơn với mỗi cú đẩy trong khi cô tiếp tục vuốt ve con cặc của anh. Khi cao trào đến gần, họ càng đi càng nhanh, cả hai đều đạt đến điểm không thể quay lại. Sarah dùng tay bóp cặc anh ngày càng mạnh hơn khi cặc cô bơm vào mông anh. Cô có thể cảm nhận được sự cực khoái của cô và anh đang đến gần. Anh đến trước, rên rỉ trong khoái cảm khi tinh dịch của anh phun ra khỏi cặc anh, một số bắn tung tóe lên ngực cô và bụng anh.
Dù cho khoảng cách có xa đến đâu, tôi vẫn cảm thấy cô ấy luôn gần gũi trong trái tim mình. Mỗi lời nói, mỗi cái cười, mỗi ánh mắt của Sarah qua video đều khiến tôi cảm nhận được tình yêu đó vẫn luôn vẹn nguyên, không hề phai nhạt. Và tôi biết, trong từng đêm khuya, khi tôi nhắm mắt, tôi sẽ lại mơ về cô ấy, về ngày mà chúng tôi sẽ lại ở bên nhau, không phải qua màn hình, mà là trong những vòng tay thật sự.