Lần đầu tiên trong đời tôi phải đón sinh nhật một mình. Tôi không biết tại sao tôi lại cảm thấy hụt hẫng đến vậy, nhưng chắc chắn không có gì vui vẻ khi phải ở một mình trong ngày đặc biệt này. Bố mẹ tôi đang đi thuyền đến Bahamas hưởng tuần trăng mật thứ hai, anh trai Paul của tôi đã chuyển đến Los Angeles cùng bạn gái, còn chị gái Stacey của tôi thì đi cắm trại ở Yosemite với nhóm bạn thân. Điều duy nhất tôi có thể trông cậy vào là Tim, anh bạn thân suốt đời của tôi, nhưng thậm chí anh ấy còn không ở đây nữa. Anh ấy đã yêu Iowa sau chuyến thăm ông bà ngoại và quyết định ở lại đó luôn.
Tôi tên là Wary, 26 tuổi, và như mọi năm, tôi thường xuyên mong đợi sinh nhật của mình, ít nhất là có thể tụ tập với gia đình và bạn bè. Nhưng năm nay thì khác, chẳng ai ở gần để tổ chức gì cho tôi. Tôi đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài sân, những tia nắng cuối cùng của một ngày hè rực rỡ chiếu vào phòng qua khe cửa sổ. Tôi mỉm cười một mình, thầm nhủ với bản thân: “Chắc hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt theo cách của riêng mình.”
Ngày sinh nhật giữa mùa hè luôn là một điều gì đó khó khăn. Khi mọi người đã có kế hoạch của riêng mình, tôi lại phải tự tạo niềm vui cho bản thân. Hôm nay, tôi đã dành cả buổi sáng để làm những việc tôi thích – một chút âm nhạc nhẹ nhàng, một cuốn sách hay, và một tách cà phê ấm. Thật sự, tôi không thể ngừng nghĩ về YesXy, bạn gái tôi. Cô ấy 23 tuổi, một cô gái năng động, thông minh và luôn khiến trái tim tôi đập mạnh mỗi khi nghĩ đến. Chúng tôi đều có công việc riêng, và thường chỉ có thể gặp nhau vào cuối ngày, khi công việc đã xong xuôi.
Dù vậy, tôi biết YesXy sẽ đến với tôi vào chiều tối. Cảm giác mong đợi cô ấy khiến tôi không thể ngồi yên được. Chúng tôi đã xa nhau vài ngày vì công việc, và tôi thật sự rất nhớ cô ấy. Mỗi khi chúng tôi xa cách, tôi lại nhớ cái mùi hương ngọt ngào của cơ thể cô ấy. Mùi hương ấy luôn làm tôi say mê và thích mãi, như thể nó đã trở thành một phần của tôi. Cứ nghĩ đến việc ôm cô ấy, hôn cô ấy thật sâu, tôi lại cảm thấy như thể tất cả nỗi nhớ sẽ tan biến ngay lập tức.
Khi đồng hồ chỉ gần bốn giờ chiều, tôi quyết định ra ngoài một chút, tìm một quán cà phê gần nhà để thư giãn và chuẩn bị cho những giây phút tiếp theo. Những bước chân của tôi dường như nhẹ nhàng hơn, như thể tôi đang bước vào một hành trình mới, một chuyến đi riêng trong ngày sinh nhật đơn độc này. Cái lạnh của những cơn gió nhẹ mùa hè làm tôi cảm thấy dễ chịu, và khi bước vào quán cà phê, không khí trong đó khiến tôi như quên đi mọi lo lắng.
Tôi chọn một góc nhỏ gần cửa sổ, nơi ánh sáng mềm mại của buổi chiều tỏa ra. Cà phê đen nóng hổi, cuốn hút tôi vào từng ngụm. Cảm giác như thể đây là cách tôi thư giãn nhất, không cần phải lo lắng về những thứ khác. Nhưng trong lòng tôi vẫn không khỏi nhớ đến YesXy, tôi thầm ước sao thời gian trôi nhanh để cô ấy có thể đến bên tôi, như một phép màu giữa cái thế giới lặng lẽ này.
Cuối cùng, khi bóng tối đã buông xuống, tôi trở về nhà. Căn nhà vẫn yên tĩnh như thường lệ, nhưng trong lòng tôi, sự chờ đợi đã đến lúc kết thúc. Tiếng chuông cửa vang lên, và trái tim tôi đập nhanh hơn một chút. Khi tôi mở cửa, đứng trước mặt tôi là YesXy, trong bộ đồ giản dị nhưng vẫn thật xinh đẹp. Đôi mắt sáng của cô ấy nhìn tôi với sự ấm áp, và nụ cười ấy lại khiến tôi cảm thấy như mọi thứ trở lại bình yên.
“Chúc mừng sinh nhật, Wary,” cô ấy thì thầm, nhẹ nhàng hôn tôi. Mùi hương của cô ấy, ngọt ngào và quyến rũ, bao phủ lấy tôi. Đột nhiên, mọi thứ xung quanh như tan biến, chỉ còn lại chúng tôi trong không gian này, với ánh đèn mờ ảo và hơi ấm của nhau.
Tôi ôm cô ấy chặt, không nói gì, chỉ muốn tận hưởng từng khoảnh khắc bên cô. Sau bao nhiêu ngày xa cách, tôi chỉ muốn ôm chầm lấy cô ấy, hôn thật sâu để giải tỏa hết nỗi nhớ đè nặng trong lòng mình. “Anh nhớ em quá, YesXy,” tôi nói trong hơi thở nặng nề, không thể kiềm chế cảm xúc.
YesXy cười, dịu dàng vỗ về tôi. “Anh biết mà, em cũng vậy.”
Chúng tôi ngồi xuống bên cạnh nhau, cùng chia sẻ những câu chuyện nhẹ nhàng, những tiếng cười làm không gian xung quanh trở nên ấm áp. Dù tôi có thể đã đón sinh nhật một mình, nhưng cuối cùng, điều quan trọng nhất là tôi đã có YesXy bên cạnh. Và vào khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng sinh nhật không phải là về những món quà hay những bữa tiệc lớn lao, mà là về những người yêu thương, những khoảnh khắc thật sự ý nghĩa.
Cô ấy vuốt ve tôi nhẹ nhàng, rồi đưa tay xuống bóp nhẹ hai hòn bi của tôi, khiến cơ thể tôi lại co giật và một giọt tinh dịch khác chảy vào miệng cô ấy. Cô ấy chấp nhận và tiếp tục mút cho đến khi sự cương cứng của tôi bắt đầu giảm bớt. Cuối cùng cô cũng nhìn lên. “Chết tiệt! Quá nhiều tinh trùng!” Cô ấy tiếp tục lau tinh dịch trên mặt và liếm ngón tay trước khi dừng lại đưa chúng cho tôi. “Muốn một ít không?” cô cười khúc khích. Tôi không lắc đầu và nhìn cô ấy nhận được phần lớn sự kích thích.
Cảm giác của tôi thật giản dị, nhưng cũng thật trọn vẹn. Với YesXy bên cạnh, tôi không cần gì thêm nữa.