Tôi không biết từ khi nào Jordan trở thành người bạn thân nhất của mình. Anh ấy có một vẻ ngoài khiến người khác dễ bị thu hút ngay từ cái nhìn đầu tiên – cao ráo, tóc nâu sẫm, hơi rối như vừa mới thức dậy, với đôi mắt nâu đen mà ở giữa có chút màu xanh lá cây lạ kỳ, như một bí ẩn mà tôi không thể giải mã. Mỗi khi nhìn vào mắt anh ấy, tôi lại có cảm giác anh đang muốn nói điều gì đó nhưng không thể thốt ra.
Nhưng điểm khiến tôi ấn tượng nhất ở anh không phải là ngoại hình hay những điều bí ẩn trong đôi mắt ấy. Đó là nụ cười của anh. Nó không giống ai cả. Nụ cười của Jordan là sự kết hợp giữa sự tự tin và sự ngây thơ. Mỗi khi anh cười, mọi thứ xung quanh dường như bừng sáng lên. Anh là người duy nhất trong nhóm bạn có thể khiến cả đám cười khúc khích, dù câu chuyện anh kể có thể chẳng buồn cười đến thế. Nhưng chính sự ngây ngô của anh làm mọi thứ trở nên thú vị. Anh luôn là chú hề trong nhóm, một người bạn dễ thương nhưng cũng dễ làm người khác phải đau đầu vì sự kỳ lạ trong cách anh chọn bạn bè. Anh luôn bị cuốn hút vào những người mà anh không thể có được.
Còn Ruby, bạn gái tôi, lại là người mang đến cho tôi sự an yên mà tôi không thể tìm thấy ở đâu khác. Chúng tôi gặp nhau khi tôi còn là sinh viên, và những năm tháng bên cô ấy thật tuyệt vời. Ruby không giống ai cả, cô ấy nhẹ nhàng, sâu sắc và đầy hiểu biết. Cô ấy là người luôn khiến tôi cảm thấy bình yên, dù cho cuộc sống ngoài kia có bao nhiêu xáo trộn. Tôi yêu cái cách cô ấy chăm sóc bản thân, yêu từng mùi hương nhẹ nhàng và dịu dàng mà cô ấy mang theo mỗi khi bước vào phòng. Đó là mùi hương ngọt ngào của hoa oải hương, khiến tôi chỉ cần hít một hơi là lại cảm thấy như cô ấy đang ở bên cạnh mình.
Bây giờ, ở tuổi 28, cuộc sống của tôi đã có một nhịp điệu riêng. Ruby, với công việc chăm sóc sức khỏe, và tôi, với công việc giảng dạy, đều bận rộn cả ngày dài. Chúng tôi chỉ có thể gặp nhau vào buổi chiều, khi cả hai đều đã kết thúc công việc và có thể dành thời gian cho nhau. Những lúc ấy, tôi cảm thấy như bao nhiêu căng thẳng trong ngày đều tan biến. Chỉ cần thấy cô ấy, mùi hương ấy, tôi lại có thể cảm nhận được sự yên bình mà tôi luôn tìm kiếm.
Nhưng Jordan, anh ấy lại không bao giờ có thể tìm thấy sự bình yên ấy. Anh luôn tìm kiếm những điều không thể có. Anh tìm những mối quan hệ mà anh biết sẽ không bao giờ đến được kết quả tốt đẹp. Anh chỉ muốn những thứ mà anh không thể chạm tới. Tôi không biết tại sao anh lại vậy, nhưng tôi hiểu rằng đó là lý do khiến anh luôn cảm thấy cô đơn, dù anh luôn ở trung tâm của mọi cuộc vui.
Một buổi tối, khi tôi và Ruby ngồi cạnh nhau trong căn phòng tối mờ ảo, ánh đèn vàng nhè nhẹ chiếu xuống gương mặt cô ấy, tôi nhận ra tôi đã nhớ cô ấy đến mức nào. Chúng tôi đã xa nhau cả ngày, chỉ có thể liên lạc qua những tin nhắn vội vã giữa những giờ làm việc. Tôi không thể kiềm chế được cảm xúc của mình nữa. Tôi nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy cô ấy, kéo cô ấy sát vào người tôi. Lúc này, tôi chỉ muốn ôm chầm lấy Ruby, hôn cô ấy thật sâu để xóa đi mọi khoảng cách, giải tỏa nỗi nhớ suốt cả ngày dài.
Ruby ngẩng đầu lên nhìn tôi, đôi mắt cô ấy ánh lên sự ấm áp mà tôi cần. Chúng tôi không cần nói gì nhiều, chỉ cần ở bên nhau thôi đã đủ. Cô ấy khẽ cười, rồi nhẹ nhàng hôn tôi. Nụ hôn ấy như một liều thuốc xoa dịu tất cả mọi nỗi buồn, tất cả những áp lực của một ngày dài. Tôi có thể cảm nhận được sự an yên khi ở gần cô ấy, và mùi hương cơ thể cô ấy, ngọt ngào như những cánh hoa mùa xuân, làm tôi cảm thấy như lạc vào một thế giới chỉ có hai chúng tôi.
Nhưng trong những khoảnh khắc ấm áp đó, tôi lại nghĩ về Jordan. Anh ấy luôn tỏ ra vui vẻ, nhưng tôi biết trong lòng anh là sự trống vắng mà anh không thể lấp đầy. Có lẽ vì anh luôn tìm kiếm những điều không thể với tới, luôn tự làm mình đau khổ vì những mối quan hệ vô vọng. Tôi muốn giúp anh, muốn nói với anh rằng đôi khi, cái gì càng dễ dàng có được thì lại càng đáng trân trọng. Nhưng tôi lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
Tôi đẩy tay anh qua cạp quần jean và vào trong quần lót, cảm thấy những ngón tay dài của anh lướt qua âm hộ ướt sũng của tôi. Anh ấy bắt đầu tác động lên âm vật của tôi một cách thành thạo, xoay tròn và véo nó. Tôi bắt đầu xuất tinh, thở ngày càng sâu hơn khi anh ấy kích thích tôi. Chết tiệt, cảm giác thật tuyệt. Tôi mở mắt ra và thấy anh đang nhìn tôi, cắn chặt môi. Đó là Jordan. Jordan đang chạm vào tôi.Cảm giác bị cấm đoán lại tràn ngập trong tôi khi tôi càng cảm thấy hưng phấn hơn và khao khát được đưa những ngón tay của anh ấy vào trong tôi trở nên tràn ngập. Tôi quàng tay qua đầu anh và kéo anh vào một nụ hôn say đắm và thèm khát. Miệng của chúng tôi hoạt động như điên, cùng lúc với những ngón tay trượt qua lại trên âm vật của tôi. Tôi chộp lấy hai ngón tay dài của anh và nhét chúng vào âm hộ của mình, rên rỉ khi chúng đẩy qua điểm g của tôi. Ngón tay cái của anh ấy liên tục xoa bóp âm vật của tôi, nước âm hộ của tôi phủ lên ngón tay anh ấy khi anh ấy bơm chúng vào trong tôi. Mỗi cử động đều đáng kinh ngạc, hơi thở của anh phả vào miệng tôi và những tiếng rên rỉ của tôi khiến anh hưng phấn mỗi khi anh thọc một ngón tay vào cái lỗ ướt đẫm của tôi. Tôi bắt đầu mất kiểm soát, nhắm chặt mắt lại khi cơ thể rung lên theo từng đợt cực khoái. “Nhanh hơn, nhanh hơn, nhanh hơn nữa” Tôi thở hổn hển trong tiếng rên rỉ sung sướng. Jordan bắt buộc, trượt ngón tay vào và ra khỏi âm hộ của tôi.
Tôi quay sang Ruby, nắm tay cô ấy thật chặt, và cảm nhận trái tim mình đập mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cuộc sống có thể không hoàn hảo, nhưng ít nhất lúc này, tôi cảm thấy mình thật sự hạnh phúc. Những người xung quanh có thể có những nỗi buồn riêng, nhưng đối với tôi, chỉ cần có Ruby, tôi biết mình đã có tất cả.