Đã lâu rồi kể từ lần cuối cùng tôi gặp Sarah. Khoảng cách và công việc khiến chúng tôi dần rời xa nhau, nhưng nỗi nhớ dành cho cô ấy chưa bao giờ phai nhạt. Như một ngọn lửa âm ỉ, tôi luôn cảm thấy sự thiếu vắng của cô ấy trong cuộc sống hàng ngày. Cuối cùng, tôi không thể chịu nổi nữa và quyết định bay tới gặp cô ấy ngay.
Khi đến nơi, Sarah đã đứng chờ tôi tại sân bay với một nụ cười rạng rỡ. Nhìn thấy cô ấy sau bao ngày xa cách, tôi không thể cưỡng lại cảm xúc trào dâng trong lòng. Tôi muốn ôm chầm lấy cô ấy, muốn hôn cô ấy thật sâu để khỏa lấp nỗi nhớ dai dẳng. Nhưng tôi kiềm chế, đợi tới khi chỉ còn hai chúng tôi.
Buổi tối hôm đó, chúng tôi quyết định đến một nhà hàng ấm cúng gần biển. Đèn mờ ảo và không gian yên tĩnh khiến buổi tối trở nên hoàn hảo hơn bao giờ hết. Bà chủ nhà vui vẻ dẫn chúng tôi đến một góc bàn riêng tư. Tôi ngồi xuống và khẽ nhìn sang Sarah. Cô ấy ngồi cạnh tôi, thân hình nhỏ nhắn, nụ cười vẫn ngọt ngào và ánh mắt dịu dàng như tôi nhớ.
Sarah đưa mắt nhìn thực đơn rồi nghiêng người sang tôi, nụ cười vẫn giữ nguyên trên môi. Gần cô ấy thế này, tôi cảm nhận được mùi hương dịu ngọt từ cơ thể cô, một mùi hương mà dù có bao nhiêu thời gian trôi qua, tôi vẫn yêu thích mãi. Mùi hương ấy khiến tôi như đắm chìm vào một không gian riêng, nơi chỉ có hai chúng tôi.
Chúng tôi cùng chọn món ăn, và khi thức ăn được dọn lên, cả hai bắt đầu trò chuyện. Chúng tôi nói về công việc, về những thay đổi trong cuộc sống và về những kỷ niệm cũ mà cả hai vẫn trân trọng. Sarah kể rằng thời gian qua cô ấy đã bận rộn với dự án mới, và tôi cũng chia sẻ về những áp lực trong công việc của mình. Dường như dù đã rời xa nhau một thời gian, chúng tôi vẫn có nhiều điểm chung, từ những thói quen hàng ngày cho đến ước mơ trong cuộc sống.
Một lúc sau, khi ánh đèn trong nhà hàng ngày càng dịu hơn, tôi thấy mình như đang lạc vào một không gian chỉ có hai người. Sarah đưa tay nắm lấy tay tôi, và tôi khẽ mỉm cười. Khoảnh khắc đó, tôi muốn quên đi tất cả áp lực của cuộc sống, công việc, và chỉ tập trung vào cảm giác này. Cô ấy dựa vào vai tôi, thì thầm kể lại những câu chuyện trong lúc xa cách, còn tôi chỉ ngồi im lặng, lắng nghe và tận hưởng từng giây phút quý giá.
Tôi muốn cho bạn vào miệng vì cặc của bạn trông rất ngon. Chúng tôi vẫn còn vài phút lái xe trước khi đến khách sạn, vì vậy tôi nghĩ “Cái quái gì vậy!” Tôi nghiêng người về phía bạn và nhét thanh sô cô la to và dày vào miệng. Mmm…bạn ngon quá. Tôi vẫn có thể nếm được hương vị của chính mình trong bạn. Chúng tôi có hương vị tuyệt vời cùng nhau. Tôi liếm lên xuống, xoáy lưỡi quanh đầu, xuống trục của bạn và lên lại khi tôi xoa bóp hai hòn bi của bạn. Tôi đưa đầu vào miệng và từ từ di chuyển nó dọc theo trục của bạn. Hãy bỏ đi vì tôi dường như đã nhận được đủ rồi. Tôi bắt đầu tăng tốc và tôi có thể nghe thấy bạn đang rên rỉ phía trên tôi. Tôi thích giọng nói của bạn. Tôi rất vui khi biết rằng tôi có thể mang lại cho bạn niềm vui này. Bây giờ tôi đang trở nên ướt hơn và tôi muốn bạn trở lại bên trong tôi ngay bây giờ! Tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến là con cặc mọng nước nằm trong cái mông ướt át của tôi. Anh không quan tâm lúc này tất cả chúng ta đều có người ở nhà…tất cả những gì anh có thể nghĩ đến là em. Tôi rên rỉ khi bạn ở trong miệng tôi, những rung động thêm đang đưa bạn đến gần mép, bạn nói rằng bạn sắp xuất tinh và tôi bú mạnh hơn. Vừa lúc tôi có thể hạ gục quả bóng mà bạn định buông ra thì chúng tôi đã đến khách sạn. Tôi bị sốc vì chúng tôi đã làm được điều đó mà không xảy ra sự cố nào.
Tối hôm đó, tôi cảm thấy như đã tìm lại được một phần của chính mình. Những gì chúng tôi trải qua không chỉ là một bữa ăn đơn thuần mà là sự kết nối sâu sắc, một sự đồng điệu mà lâu rồi tôi mới có lại. Cả hai chúng tôi nhận ra rằng, bất kể cuộc sống có đưa đẩy đến đâu, tình cảm chân thành vẫn sẽ đưa chúng tôi trở về bên nhau.