Tôi và Bill, vừa mới trải qua một đêm dài không ngủ. Đêm qua, khi tất cả xung quanh chúng tôi chỉ còn là ánh đèn mờ ảo và những âm thanh nhẹ nhàng của thành phố xa xa, chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện mà tôi cảm thấy như một cuộc tái sinh cho mối quan hệ của chúng tôi. Và cũng chính vào khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra một điều: Mọi thứ giữa chúng tôi đã được xác định lại, và chúng tôi yêu nhau theo một cách hoàn toàn khác.
Đã lâu rồi tôi không thể gặp Bill, cả hai đều có công việc riêng, bận rộn với cuộc sống và đôi khi cảm giác như chúng tôi đã lạc mất nhau trong những bộn bề hằng ngày. Tôi, ở tuổi 26, đã quen với việc luôn phải cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân, trong khi Bill, dù chỉ mới 25 tuổi, lại mang một sức sống và năng lượng khiến tôi không bao giờ cảm thấy cô đơn. Nhưng chính vì vậy, những khoảnh khắc hiếm hoi chúng tôi có được bên nhau càng trở nên quý giá.
Kể từ khi cô ấy ra đi công tác vài tuần trước, tôi đã thấy nhớ Bill nhiều đến mức không thể chịu nổi. Những đêm dài, tôi chỉ biết ôm gối, tưởng tượng đến vòng tay ấm áp của cô ấy. Mỗi lần nhắm mắt lại, tôi lại cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể cô ấy. Mùi hương dịu ngọt, nhẹ nhàng của Bill luôn làm tôi thấy bình yên. Tôi không thể tả được cảm giác khi mỗi lần cô ấy gần tôi, mùi hương ấy như là một thứ ma thuật khiến tôi cảm thấy như mình không muốn xa rời cô ấy dù chỉ là một giây.
Cuối cùng, sau một thời gian dài chờ đợi, Bill trở về. Khi tôi mở cửa đón cô ấy, ánh mắt chúng tôi gặp nhau, tôi chỉ muốn lao ngay đến, ôm chầm lấy cô ấy và hôn thật sâu, hôn để giải tỏa tất cả những nhớ nhung bấy lâu nay. Nhưng tôi biết, lúc đó, Bill cũng cần chút thời gian để nghỉ ngơi sau chuyến đi dài. Vậy nên, tôi chỉ nắm tay cô ấy thật chặt, kéo cô ấy vào phòng và nhẹ nhàng nói: “Em mệt rồi, nghỉ ngơi đi, anh sẽ làm đồ ăn sáng cho em.”
Cô ấy chỉ mỉm cười và gật đầu, nhưng tôi biết, trong ánh mắt ấy có cả sự yêu thương và nỗi nhớ nhung không thể diễn tả bằng lời. Chúng tôi nằm cạnh nhau, trong bóng tối mờ ảo của căn phòng, với ánh đèn ngủ duy nhất sáng mờ mờ, những câu chuyện, những tiếng thở nhẹ nhàng lấp đầy không gian. Lúc đó, tôi cảm thấy như cả thế giới chỉ còn lại chúng tôi.
Nhưng, ngay khi tôi định chìm vào giấc ngủ, Bill đột nhiên lên tiếng, phá vỡ không khí yên tĩnh giữa chúng tôi. “Kris này…” cô ấy thì thầm, giọng nói mềm mại nhưng lại mang một sự quyết đoán lạ thường. “Em nghĩ về chúng ta, về mối quan hệ của mình.”
Tôi quay sang nhìn cô ấy, trong ánh đèn mờ, gương mặt Bill thật gần, và tôi có thể cảm nhận được từng nhịp thở của cô ấy. “Em cũng nghĩ vậy sao?” Tôi nhẹ nhàng hỏi, cảm giác như mọi thứ xung quanh bỗng chốc biến mất, chỉ còn lại hai chúng tôi với những suy nghĩ trong lòng.
Bill mỉm cười, nụ cười ấy khiến tim tôi lại đập nhanh hơn. “Vâng. Chúng ta đã trải qua nhiều điều. Cuộc sống bận rộn, công việc, những khác biệt… nhưng tối nay, em cảm nhận được sự gần gũi và yêu thương mà chúng ta đã bỏ quên lâu nay.”
Câu nói của Bill như một lời nhắc nhở tôi rằng, mặc dù cuộc sống có thể thay đổi, nhưng tình yêu của chúng tôi vẫn luôn vững vàng, dù có những thử thách, dù có lúc chúng tôi phải chịu đựng xa cách. Chính trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra một điều quan trọng: Mối quan hệ của chúng tôi không phải chỉ đơn giản là về việc chúng tôi có ở bên nhau hay không, mà là về cách chúng tôi trân trọng và yêu thương nhau trong những giây phút ít ỏi.
Tôi hít một hơi thật sâu, cảm nhận hương thơm từ cơ thể cô ấy, và rồi nói với Bill: “Em biết không? Suốt những ngày em đi công tác, anh chỉ mong chờ giây phút này, được bên em, được cảm nhận sự ấm áp từ em. Anh nhớ em lắm.”
Cô ấy nhẹ nhàng vuốt tóc tôi, rồi kéo tôi vào lòng, như thể không muốn tôi rời đi dù chỉ một phút. “Em cũng nhớ anh. Và em cảm thấy chúng ta cần phải dành thời gian cho nhau nhiều hơn nữa.”
Tôi không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ ôm cô ấy thật chặt, không muốn rời tay. Trong đêm tối mờ mịt, tôi cảm nhận rõ ràng một điều: Mối quan hệ của chúng tôi đã được xác định lại, không phải vì những lời nói hoa mỹ, mà bởi những hành động, những sự quan tâm mà chúng tôi dành cho nhau. Và dù cuộc sống có thay đổi thế nào, tôi biết chắc rằng tình yêu của chúng tôi sẽ luôn vững bền, sẽ luôn là điểm tựa cho cả hai.
Tôi có thể cảm thấy đầu gối của cô ấy ấn vào eo tôi khi tôi tiếp tục bơm vào âm hộ của cô ấy. Tốc độ của tôi tăng lên và lực đẩy của tôi ngày càng mạnh hơn. Bill không thể không thốt lên một tiếng “ồ, à,” có lẽ to hơn mức an toàn một chút. Cô ấy đưa tay vào giữa chúng tôi và xoa bóp âm vật của mình thật mạnh. “Tôi muốn xuất tinh với bạn,” cô nói. “Anh muốn cảm thấy em xuất tinh khi anh xuất tinh.” Tôi giảm tốc độ cho đến khi Bill nói rằng cô ấy gần đến rồi. Sau đó tôi lại bắt đầu đẩy mạnh và nhanh. Tôi lẩm bẩm và có thể nghe thấy âm thanh vang vọng từ xà nhà. Bill cũng rên rỉ to hơn. Tôi không quan tâm bây giờ ai còn thức. Chúng ta đã rất gần…thật gần…thật…ah! Lần thứ hai trong buổi sáng hôm đó, tôi cảm thấy các cơ trên cơ thể Bill căng lên trong cơn cực khoái.
“Suỵt, đừng đánh thức người khác dậy,” Bill thì thầm, cười nhẹ, rồi nhắm mắt lại, để cho giấc ngủ đưa chúng tôi vào một không gian yên bình. Và tôi cảm thấy, trong khoảnh khắc đó, mình đã tìm thấy điều quan trọng nhất trong cuộc sống.