Mối quan hệ giữa Kyle và tôi có thể nói là một trong những điều kỳ diệu nhất mà tôi từng trải qua. Chúng tôi đã biết nhau từ nhiều năm trước, nhưng chỉ mới hẹn hò vài tháng. Dù thời gian hẹn hò ngắn ngủi, nhưng chúng tôi lại cảm thấy như đã bên nhau cả đời. Mọi thứ diễn ra tự nhiên, không vội vã, nhưng lại đậm đà, như thể chúng tôi đã chờ đợi một thời gian dài để bước vào một chương mới của cuộc sống.
Chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên vào một buổi tối mùa thu tại một bữa tiệc bóng đá. Tôi lúc ấy mới 17 tuổi, vừa kết hôn và có một đứa con nhỏ, trong khi Kyle đã 20 và đang đính hôn. Thời điểm đó, tôi không nghĩ rằng chúng tôi sẽ có một mối quan hệ nào đó ngoài bạn bè, dù giữa chúng tôi có một sự kết nối lạ kỳ mà tôi không thể giải thích. Chúng tôi chia sẻ nhiều điểm chung hơn tôi tưởng, nhưng lúc ấy, cuộc sống của tôi đã có gia đình và con cái, còn Kyle cũng có kế hoạch riêng của mình.
Nhưng cuộc sống không bao giờ đơn giản như chúng ta nghĩ. Sau khi trải qua một số thăng trầm, mối quan hệ của tôi kết thúc trong đau đớn. Tôi mất đi người chồng mà mình đã tưởng sẽ ở bên suốt cuộc đời, và rồi chỉ vài tháng sau, tôi lại phải đối mặt với một mất mát lớn khi người bạn thân thiết nhất của tôi qua đời trong một vụ tai nạn.
Cùng lúc đó, Kyle cũng chịu đựng những mất mát của riêng mình. Mối quan hệ đính hôn của anh kết thúc không kém phần bi thảm, và cả hai chúng tôi đều đang loay hoay trong đau khổ, không biết phải tiếp tục như thế nào. Tôi lúc ấy, mới chỉ 21 tuổi, cảm thấy mình như một góa phụ, không biết phải làm sao với những cảm xúc của mình. Ai sẽ muốn hẹn hò với một người mẹ đơn thân, với quá khứ đau thương như tôi? Và Kyle, dù luôn là người bạn tốt của tôi, cũng đã không hẹn hò ai kể từ thời trung học. Thế giới hẹn hò đã thay đổi quá nhiều, và anh không biết phải bắt đầu từ đâu.
Rồi một ngày, cha dượng của tôi, người mà tôi luôn coi như một người bạn, đã thúc giục Kyle phải mời tôi đi chơi. “Cô ấy cần một người bên cạnh, và cậu cũng thế,” ông nói với Kyle. “Hãy giúp cô ấy bước ra khỏi nỗi buồn, như cậu đã từng làm cho mình.” Đó là lúc mọi thứ thay đổi.
Tôi nhớ rõ ngày đầu tiên chúng tôi hẹn hò. Kyle đến đón tôi sau giờ làm việc, và tôi không thể hiểu vì sao mình lại cảm thấy lo lắng đến vậy. Đó là lần đầu tiên tôi thực sự nghĩ về mối quan hệ giữa chúng tôi theo một cách khác. Chúng tôi đi ăn tối, trò chuyện, và lần đầu tiên trong nhiều tháng trời, tôi cảm thấy như mình thật sự được lắng nghe. Chúng tôi không phải đối mặt với những gánh nặng của quá khứ, mà chỉ đơn giản là tận hưởng thời gian bên nhau.
Vài tuần sau, mọi thứ trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Tôi nhận ra rằng Kyle đã trở thành người mà tôi có thể tin tưởng và yêu thương. Mối quan hệ của chúng tôi diễn ra tự nhiên đến mức tôi không cảm thấy có gì phải lo lắng hay vội vàng. Chúng tôi đã dành rất nhiều thời gian cho nhau, cùng nhau khám phá những sở thích mới, cùng chia sẻ những câu chuyện, những nỗi buồn cũ, và cả những hy vọng cho tương lai.
Mọi người bắt đầu nhận xét về chúng tôi, rằng chúng tôi sẽ đính hôn chỉ sau một năm hẹn hò. Tôi không biết phải trả lời họ thế nào, vì tôi chưa bao giờ nghĩ về điều đó. Mặc dù tôi cảm thấy chúng tôi đang tiến đến một nơi rất nghiêm túc, nhưng tôi không muốn để cho bất kỳ ai, kể cả bản thân mình, có thể đoán trước những bước tiếp theo.
Kyle luôn là người rất quan tâm đến tôi, và tôi cảm nhận được sự chân thành trong những hành động của anh. Một buổi tối, khi chúng tôi đang cùng nhau xem một bộ phim, anh bất ngờ hỏi tôi về một chiếc nhẫn. Tôi ngạc nhiên nhìn anh, nhưng anh chỉ cười, nói rằng anh chỉ muốn biết kích thước ngón tay của tôi thôi. “Để sau này, nếu có cơ hội, tôi sẽ không phải lo lắng về việc tìm nhẫn cho cô,” anh nói với một nụ cười đầy yêu thương. Tôi không thể không cảm thấy ấm lòng.
Chúng tôi chưa vội vã về những bước tiếp theo, nhưng mỗi ngày bên nhau đều khiến tôi cảm nhận rằng chúng tôi đang tiến gần đến điều gì đó lớn lao hơn. Mặc dù chúng tôi có quá khứ đầy đau thương, nhưng chính nhờ những trải nghiệm đó mà tôi và Kyle hiểu nhau hơn, trân trọng những gì chúng tôi đang có.
Khi chúng tôi về đến nhà, tôi nói với anh ấy rằng tôi sẽ dành cả buổi tối còn lại để cảm ơn anh ấy vì đã khiến đêm nay trở nên thật đặc biệt. Chúng tôi bước vào phòng ngủ, nơi tôi không thể rời tay khỏi anh ấy. Anh ấy đang ngồi trên giường, kê gối. Tôi dang chân anh và hôn anh say đắm, luồn những ngón tay vào tóc anh. Cánh tay anh vòng quanh tôi, kéo tôi lại gần. Tôi có thể cảm nhận được anh ấy đang cứng lên qua lớp quần jean. Tôi đứng dậy cởi cúc quần của anh ấy và rút cặc anh ấy ra. Tôi ngay lập tức bắt đầu bú anh ấy và anh ấy rên rỉ khi bắt đầu rỉ ra tinh dịch. Khi đã uống đủ, tôi ngồi dậy và nuốt nước bọt. Tôi ra khỏi giường và cởi quần áo của mình và Kyle cũng cởi quần áo của anh ấy. Tôi lại cưỡi lên Kyle, hôn vào cổ anh ấy và cọ mình vào anh ấy, giữ anh ấy lại gần. Tay anh ấy trượt từ hai bên xuống mông tôi và anh ấy vỗ vào mông tôi. Tôi tiếp tục cọ xát với anh ấy, trêu chọc anh ấy, để đầu anh ấy đi vào âm hộ ẩm ướt của tôi, sau đó tôi di chuyển anh ấy ra xa và để anh ấy vào thêm một chút, lặp đi lặp lại cho đến khi anh ấy cuối cùng cũng vào hết. Tôi yêu cách anh ấy cảm thấy bên trong.
Tôi không biết liệu một ngày nào đó Kyle có thể cầu hôn tôi, hay chúng tôi sẽ cùng nhau bước tiếp trên con đường dài của cuộc sống. Nhưng tôi biết chắc chắn rằng, dù cuộc đời có đưa chúng tôi đi đâu, tôi sẽ luôn biết ơn vì mối quan hệ tuyệt vời mà chúng tôi có, và vì người đàn ông tuyệt vời mà tôi đã tìm thấy giữa những khó khăn.