Tôi là Ariss, 37 tuổi. Vợ tôi, Meri, 35 tuổi, là người phụ nữ tôi yêu thương nhất trong đời. Chúng tôi đã sống cùng nhau suốt một quãng thời gian dài, nhưng có lẽ, chính những thử thách trong cuộc sống lại càng khiến tình cảm chúng tôi thêm phần bền chặt. Những lúc như hôm nay, dù có cãi nhau, tôi vẫn luôn biết rằng, tình yêu mà tôi dành cho Meri là điều không thể thay đổi.
Mấy ngày nay, tôi phải đi công tác xa. Công việc khiến tôi phải rời xa nhà suốt hai tuần, và mỗi lần trở về, tôi luôn mong ngóng được gặp lại Meri. Cô ấy là người phụ nữ dịu dàng, tinh tế, nhưng cũng rất mạnh mẽ và có cá tính riêng. Hôm nay, khi tôi về, mọi thứ không như tôi tưởng. Sau vài ngày vui vẻ đón tôi trở về, chúng tôi lại bất ngờ cãi nhau. Nguyên nhân là về chuyện tiền bạc. Tôi biết Meri rất lo lắng khi tôi phải đi xa suốt như vậy, cô ấy phải một mình gánh vác mọi thứ trong nhà. Nhưng hôm nay, trong một phút nóng giận, tôi đã nói những lời khiến cô ấy tổn thương.
Meri không phải người dễ cãi vã, cô ấy luôn giữ bình tĩnh và cố gắng làm hòa mỗi khi có mâu thuẫn. Nhưng lần này, chúng tôi đã để cảm xúc lấn át lý trí, dẫn đến một cuộc tranh cãi không hay. Lúc đó, tôi cảm thấy như mọi thứ xung quanh bỗng chốc trở nên trống rỗng, mối quan hệ của chúng tôi cũng trở nên xa cách hơn bao giờ hết. Tôi thấy mình thật sự sai, nhưng cũng biết rằng cái tôi của mình đang khiến mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.
Sau khi xoa dịu mọi chuyện, chúng tôi vẫn không thể ngừng suy nghĩ về cuộc cãi vã đó. Tuy nhiên, tôi hiểu rõ một điều rằng, tình yêu giữa chúng tôi không phải là thứ có thể dễ dàng phá vỡ. Mới vừa xoa dịu cơn giận, giờ tôi lại đang đứng ở cửa phòng con, nhìn Meri nhẹ nhàng hát ru con gái của chúng tôi vào giấc ngủ. Cảnh tượng ấy luôn làm trái tim tôi nghẹn lại. Cô ấy dịu dàng, xinh đẹp trong ánh đèn mờ nhạt, và là người mẹ tuyệt vời nhất mà tôi từng biết.
Khi con đã ngủ, Meri đứng dậy và nhẹ nhàng bước ra ngoài. Ánh sáng đèn trong phòng vừa đủ để tôi nhận ra từng đường nét quen thuộc trên khuôn mặt cô. Tôi đi đến gần, không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy cô ấy từ phía sau. Cảm giác thân thể cô ấy ấm áp, mùi hương cơ thể dịu ngọt của cô ấy, như một liều thuốc xoa dịu tất cả những căng thẳng và mệt mỏi của tôi sau những ngày xa cách.
“Meri…” Tôi khẽ gọi tên cô, nhẹ nhàng thì thầm bên tai cô ấy. Meri quay lại, ánh mắt mệt mỏi nhưng vẫn đầy yêu thương. Cô nhìn tôi một lúc, không nói gì, nhưng trong ánh mắt ấy có tất cả—có sự giận hờn, có cả sự bao dung, và có cả nỗi nhớ tôi dường như đã quên mất sau bao nhiêu ngày xa cách.
Tôi không kìm được nữa, tôi ôm chặt lấy cô, như một người sắp mất đi thứ gì đó quý giá. Tôi muốn hôn cô, hôn thật sâu, để truyền tải tất cả những nỗi nhớ, những lời xin lỗi, những gì tôi đã kìm nén trong suốt những ngày qua. Cảm giác môi cô mềm mại, mùi hương cơ thể cô quyến rũ như thế, làm tôi không muốn rời xa cô nữa. Mùi hương của cô luôn làm tôi mê đắm, dù có bao nhiêu năm trôi qua, mùi hương ấy vẫn luôn khiến tôi cảm thấy như mới lần đầu yêu.
“Em tha lỗi cho anh nhé,” tôi nói, giọng tôi như nghẹn lại trong cổ họng. Meri không trả lời ngay, chỉ khẽ vuốt tóc tôi, rồi nhẹ nhàng đáp: “Anh đừng làm em buồn nữa, em chỉ muốn chúng ta cùng nhau vượt qua những thử thách thôi.”
Mọi lời nói ấy như một dòng suối mát xoa dịu nỗi lòng tôi. Tôi ôm chặt Meri hơn nữa, như muốn cô hiểu rằng, không gì quan trọng bằng sự bình yên trong tình yêu của chúng tôi. Những mâu thuẫn rồi sẽ qua đi, nhưng tình yêu sẽ là thứ ở lại.
Sau một lúc im lặng, tôi kéo Meri ngồi xuống giường, nắm tay cô. Đôi mắt cô vẫn chưa ngừng rưng rưng, nhưng rồi cô mỉm cười nhẹ nhàng, một nụ cười ấm áp, làm lòng tôi như vơi đi hết mọi nặng nề. Cảm giác ấy khiến tôi hiểu rằng, dù có những lúc không thể tránh khỏi cãi vã, thì chỉ cần có tình yêu chân thành, chúng ta sẽ luôn tìm được cách làm lành và hâm nóng lại tình cảm của mình.
Anh ấy nhìn chúng tôi chăm chú, vuốt ve bộ phận cương cứng của mình. Chúng tôi mỉm cười với nhau. Anh ấy nắm lấy tay tôi và hướng dẫn nó đến điểm cương cứng của anh ấy. Tôi trêu chọc thân cứng của anh ấy bằng ngón tay của mình. Cô gái ở phía trên phớt lờ chúng tôi. Cô ấy cứ cưỡi tôi trong trạng thái xuất thần, ngồi thẳng như một chiến binh Amazon. Anh chàng đọc được suy nghĩ của tôi và tiến lại gần hơn. Tôi quay đầu về phía vật cương cứng đang đập mạnh của anh ấy và mở miệng để chạm vào đầu anh ấy. Môi tôi bị ép vào trục khi anh ta đụ miệng tôi.
Trong những giây phút yên bình ấy, tôi tự hứa với lòng mình rằng sẽ luôn yêu thương, trân trọng và làm những gì tốt nhất cho Meri và gia đình nhỏ của chúng tôi. Tình yêu đôi khi không chỉ là những lời ngọt ngào, mà là sự quan tâm, là những hành động nhỏ bé mà đầy ắp yêu thương. Và hôm nay, tôi biết rằng, chúng tôi lại bắt đầu một ngày mới, đầy hy vọng, và không còn vướng bận những khúc mắc của quá khứ.