Tôi tên Karits, 32 tuổi, và vợ tôi, ESaMy, 29 tuổi, là người đã khiến trái tim tôi đập loạn nhịp ngay từ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Cô ấy có một vẻ đẹp dịu dàng, một sự duyên dáng lạ kỳ, và chỉ cần một lần ánh mắt chạm vào nhau, tôi đã biết mình không thể sống thiếu cô ấy. Tình yêu của chúng tôi, từ những ngày đầu tìm hiểu, cho đến lúc về chung một nhà, luôn tràn ngập sự ngọt ngào và đầy ắp những kỷ niệm đẹp.
Sau một thời gian hẹn hò, chúng tôi quyết định bước vào hôn nhân. Lúc đó, tôi và ESaMy đều rất yêu nhau, tình cảm chân thành, không có gì phải nghi ngờ. Buổi tối đêm cưới, căn phòng của chúng tôi ngập tràn ánh đèn mờ ảo, không gian thật lãng mạn và ấm áp. Đó là khoảnh khắc mà tôi cảm thấy trái tim mình đập mạnh nhất, bởi tôi biết rằng chúng tôi đã trở thành vợ chồng, đã có nhau. Khi chúng tôi động phòng, không chỉ có sự mơ hồ của những nụ hôn, mà còn là sự cháy bỏng của những cảm xúc chưa bao giờ được thể hiện. Cảm giác ấy thật mãnh liệt, khiến tôi không muốn rời xa cô ấy.
Sau đám cưới, chúng tôi bắt đầu cuộc sống mới. Nhưng cuộc sống đôi khi không như những gì chúng tôi mong đợi. Mặc dù chúng tôi yêu nhau rất nhiều, nhưng hoàn cảnh khó khăn đã khiến chúng tôi phải đối mặt với một thử thách lớn. Công việc của tôi cần phải đi công tác xa, những chuyến đi dài hạn để mưu sinh. ESaMy cũng không thể ở lại bên tôi vì cô ấy cũng có công việc riêng. Vì thế, cả hai chúng tôi quyết định tạm xa nhau để mỗi người có thể kiếm tiền, hỗ trợ cho tương lai của chúng tôi.
Những ngày tháng đó, chúng tôi chỉ có thể giao tiếp với nhau qua điện thoại. Mỗi ngày, dù chỉ là vài phút trò chuyện, tôi vẫn cảm thấy trái tim mình ấm lên, nhưng cũng không thể tránh khỏi nỗi nhớ. Mỗi khi tôi nghe giọng nói dịu dàng của ESaMy qua điện thoại, tôi lại cảm thấy như trái tim mình lại nở ra, nhưng cũng đau đớn vì không được ở bên cô ấy. Chúng tôi hứa với nhau rằng sẽ cố gắng, dù xa cách, tình yêu vẫn sẽ không thay đổi.
Tôi nhớ cô ấy đến mức không thể tả hết được. Hàng đêm, tôi nằm một mình trong căn phòng trống vắng, chỉ có tiếng gió thổi qua cửa sổ và những dòng tin nhắn ngắn ngủi mà ESaMy gửi cho tôi. Mỗi lần nhìn vào màn hình điện thoại, tôi chỉ mong thấy cô ấy xuất hiện, nghe cô ấy nói “Anh yêu em” như mọi ngày. Cảm giác ấy thật kỳ lạ, nó như một nỗi nhớ cồn cào mà không thể giải tỏa được.
Tôi yêu mùi hương cơ thể của cô ấy, một mùi hương nhẹ nhàng, thoang thoảng nhưng lại đủ mạnh mẽ để in sâu vào tâm trí tôi. Mỗi lần nhớ về cô ấy, tôi lại nghĩ đến mùi hương ấy. Khi chúng tôi được gần nhau, tôi chỉ muốn ôm cô ấy thật lâu, hít thật sâu để có thể cảm nhận hết từng chút một. Nhưng giờ đây, khi không thể bên cạnh cô ấy, tôi chỉ có thể tự nhủ rằng, một ngày nào đó, chúng tôi sẽ lại được đoàn tụ.
Ngày tháng trôi qua, tôi vẫn chăm chỉ làm việc, nhưng nỗi nhớ ESaMy cứ ngày một lớn dần. Mỗi sáng thức dậy, tôi lại nhẩm trong lòng lời hứa mà chúng tôi đã cùng nhau trao nhau: “Chúng ta sẽ làm lại, sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn.” Và tôi tin vào điều đó, tin vào tình yêu của chúng tôi, rằng chúng tôi sẽ không bao giờ đánh mất nhau.
Những ngày tháng xa cách là thử thách lớn với cả hai chúng tôi, nhưng cũng chính những thử thách ấy đã khiến tình yêu của chúng tôi thêm bền chặt. Tôi không thể đếm được bao nhiêu lần tôi muốn bỏ hết công việc, chỉ để quay lại bên cô ấy, chỉ để được nhìn thấy cô ấy cười, được cảm nhận hơi ấm của cô ấy bên cạnh mình. Mỗi cuộc gọi, mỗi tin nhắn, dù chỉ là vài ba câu ngắn ngủi, đều khiến tôi cảm thấy như mình đang sống lại trong niềm vui và hy vọng.
Tôi chỉ mong sao, một ngày nào đó, chúng tôi sẽ không phải xa nhau nữa. Tôi nhớ cô ấy nhiều lắm. Chỉ cần nghĩ đến việc ôm cô ấy vào lòng, hôn cô ấy thật sâu, giải tỏa tất cả những nỗi nhớ trong suốt thời gian qua, tôi đã cảm thấy trái tim mình sắp vỡ ra. Cô ấy là tất cả đối với tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên được những giây phút chúng tôi bên nhau, khi chúng tôi là vợ chồng, khi chúng tôi là người yêu, là bạn đời của nhau.
Tôi đã ở gần đến mức tôi đang đạt đến ngưỡng khoái cảm mãnh liệt. Tôi thọc một cú thật mạnh nữa vào mông và bắt đầu xoa bóp âm vật của mình như điên, “Ôi Chúa ơi, vâng, tôi đang xuất tinh! Đúng chết tiệt! Mmm!” khi tôi bắt đầu xuất tinh mạnh, tôi cảm thấy âm hộ của mình tràn đầy nước ngọt và Tôi đưa tay xuống và nếm một ít trên ngón tay. Nó có vị ngọt và hơi xạ hương. Chân tôi hơi co giật khi tôi đạt được cực khoái tuyệt vời.
Tình yêu của chúng tôi có thể không hoàn hảo, nhưng nó là tình yêu chân thành, thật lòng. Và tôi biết, dù chúng tôi có phải xa nhau bao lâu, tôi sẽ luôn chờ đợi, luôn yêu thương và luôn tin tưởng vào một ngày đoàn tụ. Vì cô ấy là ESaMy của tôi, người tôi yêu bằng tất cả trái tim này.