Có Ngày Nghỉ Cũng Bắt Phải Bú Cu Mới Cho Ngủ. Tôi và Thùy yêu nhau đến nay đã 7 năm, từ những ngày còn là sinh viên cho đến khi cả hai ra trường, đi làm và cùng nhau xây dựng cuộc sống. Chúng tôi gặp nhau lần đầu trong một buổi sinh hoạt câu lạc bộ ở trường đại học. Khi ấy, Thùy là cô gái vui vẻ, đầy nhiệt huyết và luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh. Có lẽ tôi đã bị nụ cười của em thu hút từ khoảnh khắc đầu tiên ấy.
Thời gian trôi qua, từ những buổi học nhóm và gặp gỡ sau giờ học, tình cảm của chúng tôi lớn dần lên. Tình yêu của chúng tôi cứ thế tự nhiên và bình dị, không quá ồn ào hay cầu kỳ. Sau khi tốt nghiệp và có công việc ổn định, chúng tôi quyết định sống chung, cùng nhau chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn và những lo toan của cuộc sống.
Những lúc ở bên nhau, cả hai thường dành cho nhau những khoảnh khắc hạnh phúc thật giản đơn. Có khi là những bữa ăn tự tay nấu cùng nhau, hay những lúc mệt mỏi sau một ngày dài nhưng chỉ cần một nụ hôn nhẹ từ Thùy cũng làm tôi thấy ấm áp. Những khi chúng tôi hôn nhau, tôi cảm nhận được sự thắm thiết và chân thành trong tình yêu của em. Cái cách em nhìn tôi, ôm tôi thật chặt, khiến tôi cảm thấy như thế giới này chỉ còn lại hai người, không gì có thể thay thế được tình yêu mà chúng tôi đã vun đắp qua năm tháng.
Tôi bật mở cửa phòng rồi kéo em vào, với tay bật đèn chùm màu vàng giữa phòng rồi khóa cửa lại. Em cứ lẳng lặng theo tôi và không nói gì cả, tôi biết em đang phân vân, đang lo sợ, cũng đang đấu tranh giữa mong muốn và e ngại, tôi biết phải làm gì trong trường hợp này. Không cần em nói gì nữa, tôi nhẹ nhàng ấn em vào tường, đặt nụ hôn lên môi em, lưỡi tôi xoắn vào lưỡi em rồi nút từng hơi nhẹ, tôi muốn cuốn phăng hết những phân vân của em, để đêm nay em là của tôi.
Từ trước đến nay, tôi luôn thích hôn phụ nữ khi đứng, vì ở tư thế này tôi tôi có thể tự do di chuyển trên cơ thể họ, vừa thỏa mãn bàn tay của tôi vừa kích thích đối phương. Lúc này cũng vậy, tôi và em đang ở trong một căn phòng riêng biệt, chẳng có ánh mắt nào dòm ngó, em lại hoàn toàn chấp nhận tôi, dại gì tôi không thả sức tung hoành. Nói vậy thôi chứ không thể hoàn toàn làm càn được, một tay tôi đặt vào mông em xoa nhẹ, thỉnh thoảng bóp vào một cái, tay kia lại đi theo hướng ngược lại, xoa vào ngực em, chiến thuật hai mặt giáp công này nhanh chóng làm sự cầm cự cuối cùng của em sụp đổ, em hôn tôi càng lúc càng cuồng nhiệt hơn, hơi thở trở nên gấp gáp, mắt nhắm nghiền lại.
Xoay người em nằm nghiêng hẳn về một bên, một tay tôi giữ chân em, một tay bóp vú, lần này tôi bóp thô bạo hơn, không xoa nhẹ nhàng nữa, em cũng không có cản tôi. Chym tôi vẫn tốc độ cũ, 2 nhẹ 1 mạnh, lúc nào hung phấn thì dập mạnh vài cái rồi lại dập nhẹ, lúc này em không kìm nén nữa, rên rỉ lên từng cơn càng làm tôi thích thú…
Đối với tôi, Thùy không chỉ là người yêu mà còn là người bạn đồng hành, là gia đình. 7 năm bên nhau, trải qua bao khó khăn, thử thách, nhưng tình yêu ấy vẫn vẹn nguyên và nồng nàn. Tôi biết rằng, dù tương lai có ra sao, chỉ cần có em bên cạnh, tôi sẵn sàng đối mặt với tất cả.