địt vào lồn com nước non tràng trề. Trời đã tối hẳn khi Linh, cô công nhân trẻ, trở về căn phòng trọ nhỏ của mình sau một ngày làm việc vất vả. Ánh đèn vàng leo lét ngoài hành lang khu trọ rọi vào khiến mọi thứ trông thật tĩnh lặng. Cô bước vào phòng, bỏ chiếc balo xuống góc và ngồi thả mình trên chiếc giường nhỏ, mệt mỏi nhưng cảm thấy nhẹ nhõm khi được về với không gian quen thuộc của mình. Linh biết rằng tối nay sẽ có một buổi tối đặc biệt vì Tuấn, bạn trai cô, đã hẹn đến thăm sau giờ làm.
Chưa đầy mười phút sau, có tiếng gõ cửa nhè nhẹ, và ngay khi cánh cửa mở ra, Tuấn xuất hiện với nụ cười ấm áp. Anh vẫn còn mặc đồng phục, chiếc áo khoác mỏng thoang thoảng mùi bụi đường, nhưng đôi mắt anh lại lấp lánh ánh lên sự dịu dàng khi nhìn Linh. Cô bước lại gần, cả hai trao nhau một nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy yêu thương. Tuấn khẽ kéo Linh vào lòng, một cái ôm chặt nhưng ấm áp, khiến cô cảm thấy mọi mệt mỏi như tan biến.
Tuấn nhẹ nhàng dìu Linh ngồi xuống giường, bàn tay anh dịu dàng vuốt nhẹ lên tóc cô. Anh nhìn Linh, đôi mắt lấp lánh như muốn nói hàng ngàn lời yêu thương mà không cần phải cất thành lời. Cảm giác gần gũi, thân thuộc của Tuấn khiến Linh cảm thấy an yên, một cảm giác mà cô luôn tìm thấy ở anh.
Linh đặt tay lên tay Tuấn, khẽ nói: “Anh đã vất vả cả ngày, chắc cũng mệt rồi, đúng không?” Tuấn chỉ khẽ lắc đầu, rồi ôm lấy cô thật chặt, thì thầm: “Chỉ cần được ở bên em, anh không thấy mệt chút nào.” Câu nói giản đơn ấy chạm vào trái tim Linh, khiến cô cảm thấy lòng mình tràn đầy hạnh phúc và biết ơn.
Tuấn cúi xuống, trao Linh một nụ hôn dịu dàng. Nụ hôn của anh không vội vã, mà đầy trân trọng và yêu thương. Linh nhắm mắt lại, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp từ Tuấn, cảm giác như mọi thứ xung quanh đều tan biến, chỉ còn lại cô và anh trong không gian yên bình của căn phòng trọ nhỏ. Những nụ hôn của Tuấn dần trở nên sâu hơn, cuồng nhiệt hơn, như thể cả hai đều khao khát bù đắp những ngày xa nhau vì công việc bận rộn.
Không gian căn phòng trọ chật hẹp, nhưng lại chứa đựng bao nhiêu cảm xúc chân thành của hai người. Những cái ôm, những cái chạm nhẹ nhàng nhưng đầy đam mê, khiến trái tim Linh đập mạnh mẽ, hòa nhịp với tình yêu mà Tuấn dành cho cô. Cả hai như đắm chìm trong khoảnh khắc đặc biệt, để mặc cho tình yêu và đam mê dẫn lối, không cần lo lắng về tương lai hay những khó khăn của cuộc sống.
Khi mọi thứ dần lắng lại, Tuấn khẽ ôm Linh trong vòng tay, cả hai cùng ngồi tựa vào nhau trên chiếc giường nhỏ. Ánh đèn bên ngoài hắt vào căn phòng tạo nên một bầu không khí ấm áp và yên bình. Linh tựa đầu vào vai Tuấn, đôi mắt nhắm nghiền, cảm nhận sự bình yên trong vòng tay người yêu. Cô biết rằng cuộc sống có thể khó khăn, công việc có thể mệt mỏi, nhưng chỉ cần được bên cạnh Tuấn, cô sẽ luôn tìm thấy sự an ủi và niềm vui.
Tuấn vuốt nhẹ lên mái tóc của Linh, khẽ thì thầm: “Anh sẽ luôn ở bên em, cùng em vượt qua mọi khó khăn.” Linh mỉm cười, lòng cô tràn đầy sự biết ơn và hạnh phúc. Cô biết rằng tình yêu này không phải là điều dễ dàng, nhưng nó là tất cả những gì cô cần để có thể mạnh mẽ và vững vàng trước mọi thử thách của cuộc sống.
Đêm ấy, trong căn phòng trọ nhỏ, Linh và Tuấn đã có một buổi tối trọn vẹn, ngập tràn yêu thương và sự sẻ chia. Cô biết rằng, dù cuộc sống có đơn giản, nhưng chỉ cần có tình yêu chân thành và sự đồng hành, mọi thứ đều sẽ trở nên ấm áp và ý nghĩa.